Chương 2: Anh hùng cứu mỹ nhân

3 2 0
                                    


Ngồi trên xe, hai tay Tô Dĩ Hoan điều chỉnh vô lăng, hai mắt nhìn thẳng, không chút hoang mang chậm rãi chạy về phía trước.

Xe của cô vừa ổn định lái đến ngã tư, đèn giao thông liền chuyển sang màu đỏ.

Mà phía sau cô, chiếc xe thể thao màu đỏ bị chặn lại phát ra tiếng còi dồn dập, thể hiện sự bất mãn đối với sự chậm chạp của cô.

Bỏ mặc ngoài tai tiếng còi thúc giục, xe của Tô Dĩ Hoan tiếp tục chạy với tốc độ trung bình.

Đèn đỏ chuyển sang đèn xanh, chiếc BMW màu đỏ đạp ga, phi lên vượt qua xe của cô.

Hình như cô nhìn thấy người lái xe BMW thò đầu ra, giơ một ngón giữa về phía cô, khẽ nguyền rủa, "Đồ đàn bà thúi."

Đây là biểu hiện rõ ràng của chứng cuồng xe hơi. Cô rất muốn nói với người lái xe rằng nếu không kiểm soát cảm xúc này, mặc cho nó phát triển, rất có thể sẽ kéo dài thành chứng rối loạn cảm xúc.

Tiếc rằng, tài xế BMW đó chỉ để lại cho cô một bóng lưng dần tiêu tan.

Đột nhiên, tiếng chuông điện thoại di động đặt ở ghế lái phụ vang lên.

Tô Dĩ Hoan liếc mắt nhìn màn hình điện thoại.

Mấy chữ to họ Tô nào đó không ngừng nhảy lên màn hình điện thoại di động.

Thấy vậy, Tô Dĩ Hoan hơi hoảng hốt, chiếc xe cũng không đúng lúc mà vượt đèn đỏ luôn.

Nhạc chuông tắt.

Không bao lâu sau, tiếng chuông điện thoại di động im lặng một lát lại vang lên.

Tô Dĩ Hoan nhíu mày, nhanh chóng dời tầm mắt đi. Nhưng tiếng chuông điện thoại di động ở ghế lái phụ lại không chịu buông tha, bày tỏ nếu Tô Dĩ Hoan không nghe máy thì nó vẫn sẽ kêu không ngừng nghỉ.

Do dự nửa ngày, Tô Dĩ Hoan dừng xe bên lề đường.

Lúc này, khuôn mặt vẫn luôn nhìn không ra bất kỳ biểu tình nào lại có chút khác thường.

Điện thoại di động kết nối, phía đối diện truyền đến tiếng kêu non nớt của trẻ con, "Chị ơi, em là Đoàn Đoàn."

Tô Dĩ Hoan sửng sốt.

Điện thoại di động ở bên kia dường như đã bị cướp đi.

Ngay sau đó là một mảnh yên tĩnh.

Ngay khi Tô Dĩ Hoan chuẩn bị cúp điện thoại, bên kia mới truyền đến thanh âm cực kỳ trấn định của người đàn ông trung niên, "Dĩ Hoan, đang bận sao? Vừa rồi Đoàn Đoàn vô tình bấm nhầm mới gọi điện thoại cho con."

"Ồ."

Lại là một mảnh yên tĩnh, người bên kia mở miệng trước, "Dĩ Hoan, buổi tối trở về ăn cơm đi, hôm nay dì Lý có làm sủi cảo."

"Không được, phòng nghiên cứu của tôi vẫn còn công việc." Tô Dĩ Hoan không chút do dự mở miệng cự tuyệt như mọi ngày.

"Nếu không..., nếu không thì hôm nay làm xong việc rồi, trở về nhà một chuyến đi, Đoàn Đoàn nó nhớ con, bây giờ đang nháo loạn đòi muốn gặp con." Người đàn ông lên tiếng thương lượng với Tô Dĩ Hoan.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Sep 08, 2022 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[Edit] Ngọt Sủng - An Diệc ViêmNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ