Sau khi nghe câu nói đó của Tống Á Hiên, Hạ Tuấn Lâm chắc chắn rằng mình đã nhìn thấy cả đèn kéo quân (1).
(1)Đèn kéo quân: còn gọi là đèn cù, là một loại đồ chơi bằng giấy có nguồn gốc từ , ngày xưa phổ biến trong nhiều dịp lễ tết, nay chỉ còn xuất hiện trong dịp Tết Trung thu. Đèn có đặc điểm khi thắp nến thì những hình ảnh được thiết kế bên trong sẽ hiện ra trên mặt đèn giống như và xoay vòng theo cùng một chiều liên tục không dừng lại. (theo wikipedia)
Cậu nhớ lại cuộc đời thuận buồm xuôi gió của bản thân, một trăm năm trước thì lớn lên ở thiên đường, tốt nghiệp ở thiên đường, sau đó cống hiến thân mình cho sự nghiệp dựng xây thiên đường, trong cả giai đoạn này, cậu lại đánh mất một đoạn ký ức vô duyên vô cớ. Sau đó cậu tỉ mỉ đong đếm lại ba tháng qua, không ngăn nổi cảm giác thê lương dâng lên từ tận đáy lòng.
Thì ra, tất cả mọi chuyện, bắt đầu từ ngày đôi cánh của cậu đột nhiên biến mất, đã khó tránh khỏi tàn cục như một con ngựa hoang vùng vẫy trượt dần xuống hố sâu không đáy.
Thiên sứ vò đầu, dường như sức lực cả người đều bị rút cạn, sinh vô khả luyến nằm dài trên sô pha. Do cục rối rắm này quá phức tạp, đủ các thông tin, nghi vấn hội tụ trong đầu thắt thành các loại nút phong cách Trung Quốc, càng làm cho chức năng liên tưởng của Hạ Tuấn Lâm bị vò cục, thuyết âm mưu về tâm thần phân liệt đã chiếm lấy bộ não sắp ngừng hoạt động của cậu.
Trạng thái này bình thường chúng ta sẽ gọi đơn giản là, từ bỏ việc nghĩ suy.
Đến khi mở cửa nhìn thấy Nghiêm Hạo Tường, các tư tưởng đáng sợ như "Tui tự giết chết tui" của phim kinh dị trong đầu Hạ Tuấn Lâm mới bị ngắt đoạn.
Tạ trời tạ đất, cung chúc tân xuân, trong đầu một mảng trắng xóa, thay vào đó là câu nói lật bài với Tống Á Hiên trước đó: "Tớ không dám chắc rằng mình có thật sự thích cậu ta hay không."
.....cũng hổng có tốt hơn được bao nhiêu.
Tay nhanh hơn não, cậu vô cùng tự nhiên chặn Nghiêm Hạo Tường ngoài cửa căn hộ, thuận tay một cái, cánh cửa ở phía sau đóng lại, chỉ còn hai người họ ở bên ngoài mắt lớn trừng mắt nhỏ.
"......."
Im lặng hồi lâu, Nghiêm Hạo Tường cất lời: "Cậu nói trước hay tôi nói trước?"
Không khí giữa hai người họ chưa từng nghiêm túc đến vậy, rất nhiều chuyện gà bay chó nhảy qua đi trong sự pha trò, nên Hạ Tuấn Lâm có chút muốn trốn vào đồng hoang, nhưng tiềm thức vẫn cho rằng, sớm muộn gì cũng sẽ có ngày này.
Vậy nên Hạ Tuấn Lâm đi thẳng vào vấn đề: "Bọn mình bị người ta làm phép rồi."
Nghiêm Hạo Tường: "Ừm."
Hạ Tuấn Lâm: "Hơn nữa là hợp đồng pháp thuật có thể phong ấn ký ức....tôi đoán cậu cũng bị mất một đoạn ký ức."
Nghiêm Hạo Tường: "Ừm."
Hạ Tuấn Lâm hít vào một hơi: "Hơn nữa...."
Hơn nữa tôi chính là cái tên đần độn đã dùng phép lên hai chúng ta đó.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Transfic] Tường Lâm 《BẠN CÙNG PHÒNG PHI ĐIỂN HÌNH》
FanfictionTác giả: Ovalll Dịch bởi: Bạch Tam đại CP càn quét toàn truyện, chủ Tường Lâm. Bản dịch chưa có sự đồng ý của tác giả, vui lòng không re-up dưới mọi hình thức! Review sương sương: Có yếu tố hề hước, cốt truyện hơi bất ngờ với tui, đề tài hơi lạ lẫm...