ấy thế mà sau thế nào em lại phải nhờ đến anh ta.
" thầy ơi, đây là bài của em ạ" jungwon đến nộp bài thu hoạch em mãi mới viết xong.
" được rồi, em để đó đi" jongseong có vẻ đang bận chấm bài.
jungwon để tờ giấy xuống, rồi em đứng đó và nhìn. thật không sai khi nói rằng con người quyến rũ nhất là khi người ta tập trung làm gì đó.
" còn chuyện gì nữa à?" jongseong đột ngột cất tiếng khiến em giật cả mình.
" a... không biết em nhờ thầy chút được không?"
" không, tôi bận lắm"
mặt jungwon xị ra rồi em đành phải quay về lớp. cũng đúng, em luôn gây rắc rối nên anh ta chẳng muốn giúp cũng phải.
" sao? chuyện gì?" jungwon chưa đi ra khỏi cửa thì anh ta đã cất tiếng hỏi. jungwon thấy thế thì hí hửng quay lại ngay.
" đơn giản lắm ạ"
_
" chuyện đơn giản là đóng giả làm bố em hả?"
jungwon nhìn ông thầy khoác lên người bộ vest trưởng thành, đeo một chiếc kính râm to chà bá thì không nhịn nổi cười.
" giống quá luôn" em cười tít mắt, để lộ hai má lúm đồng tiền xinh xắn. park jongseong thấy vậy thì khóe môi cũng nhếch lên.
hai người đang ở trung tâm thương mại nào đó, có một sự kiện mà phải có bố mẹ đi cùng thì người dưới 18 tuổi mới được tham gia. phần thưởng lớn mà jungwon lại thích mê, nên em mới mặt dày nhờ ông thầy này, ai dè đồng ý thật.
để jungwon vào trong rồi, park jongseong ngồi đợi em. nhìn em chơi vui vẻ khiến park jongseong cũng vui lây, cảm giác chắc khác nào mình là một ông bố đang gửi con đi nhà trẻ. đến cuối, tuy jungwon không dành được mô hình xe điều khiển từ xa nhưng em đã rất vui.
" anh vẫn đợi em hả? tưởng anh về lâu rồi" jungwon nhận lấy chiếc áo khoác jongseong cầm cho.
" chơi xong rồi thì mai về học hành cho tử tế vào"
" tuân lệnh thầy" jungwon đặt tay lên trán.
" em vừa gọi gì cơ?" park jongseong hỏi.
" thầy ạ" jungwon mở tròn xoe hai mắt.
" trước đó nữa"
" anh" jungwon hồn nhiên trả lời " em gọi là anh jongseong được không?" jungwon cười cười trêu chọc
" hơi bất lịch sự đấy"
" anh jongseong mai cho em nợ bài tập nhé"
" không"
_
jungwon chợt tỉnh giấc, nhận ra giờ đã là 8 giờ tối. em gối đầu lên cuốn tiểu thuyết trinh thám ở thư viện rồi ngủ lúc nào chẳng hay. cả cánh tay em tê rần đến nổi không thể nhấc nổi cặp sách. trong thư viện vẫn còn lác đác một vài anh chị năm ba ở lại học bài, còn đa số giáo viên đã về.
jungwon đi ngang qua phòng giáo viên, thấy bàn của park jongseong là nơi duy nhất sáng đèn. không hiểu sao nhưng đôi chân em cứ tự bước đến gần chỗ anh ta. trước đây phòng giáo viên là nơi em ghét nhất.
![](https://img.wattpad.com/cover/310582826-288-k676989.jpg)