Chương 13

5.3K 144 3
                                    

Chương 13: Sau khi mua đồ tết, sủng nịch Đại Tráng

Editor:bevitlangthang

Hoài Tân lấy khăn tay lau thân thể hai người, một bên ê ẩm kêu lên: "Đại, tráng ~?", Lý Toàn bất đắc dĩ nhìn hắn, có chút thẹn thùng mà lắc lắc đầu: "Đừng kêu ta như vậy..."

"Tại sao hắn kêu được còn ta thì không?" Hoài Tân tức giận nhéo mông Lý Toàn một phen.

"Không không không...... Nhũ danh này...... Xấu hổ lắm......" Lý Toàn ngượng ngùng xoắn xít nói, "Ngươi xem ta căn bản không tráng mà......"

Sắc mặt Hoài Tân lúc này mới hòa hoãn một ít. Thấy hắn vừa rồi táo bạo như vậy, Lý Toàn vội vàng kéo tay hắn giải thích: "Ngươi không cần tức giận, hồi còn nhỏ ta bị rơi xuống sông, là Hạ đại ca cứu ta." Cậu thức thời mà đổi hai chữ 'ghen tuông' thành 'tức giận'.

"Cho nên quan hệ của ta cùng hắn rất tốt, đôi lúc cha mẹ ta có việc phải đi ra ngoài, sẽ để ta ở lại nhà Hạ đại ca. Nhưng mỗi lần ta tắm rửa thay quần áo đều tự mình làm, bọn họ cũng không biết ta là...... Là cái dạng này. Bất quá sau này cũng không lui tới nữa, sau khi cha mẹ ta mất không bao lâu, bọn họ dọn nhà vào thành ở, ta liền ở một mình trong căn nhà kia." Vốn muốn tâm sự đôi chút với Hoài Tân, lại chọc tới chỗ đau của Lý Toàn, cậu rũ mí mắt, miễn cưỡng hướng về phía Hoài Tân cười cười.

Hoài Tân nhấp môi, ôm cậu vào trong ngực, hỏi: "Lúc ấy ngươi mấy tuổi?"

Lý Toàn nghĩ nghĩ, nói: "11-12 tuổi... Đi?"

Hoài Tân thở dài, ôn nhu mà hôn lên trán cậu, đau lòng nói: "Đứa trẻ ngoan."

Kỳ thật đã qua mười mấy năm, Lý Toàn cũng theo thói quen sinh hoạt, khoảng thời gian 11 12 tuổi hắc ám đều thản nhiên đối mặt, nhưng thời điểm Hoài Tân hôn cậu, đôi mắt cậu lại cảm thấy cay cay vô cùng.

Lý Toàn vội vàng chớp chớp mắt, sợ nước mắt rơi xuống.

"Chúng ta mau đi mua đồ đi, còn chưa mua đồ tết nữa." Lý Toàn đỏ mặt đẩy đẩy Hoài Tân, vội vàng nói sang chuyện khác.

Hoài Tân buông tay, lại tự nhiên nắm tay Lý Toàn đi ra ngoài. Đi ngang qua hộp điểm tâm ở dưới đất, còn khinh thường mà "Hừ" một tiếng.

Lý Toàn dở khóc dở cười. Có đôi khi cậu cảm tính tình của thấy Hoài Tân thật trẻ con, rõ ràng đã là đại yêu quái mấy ngàn tuổi.

Cũng may bọn họ ra cửa sớm, vừa rồi bị Hoài Tân ấn ở hẻm nhỏ tàn nhẫn đụ một hồi, sắc trời cũng chưa tối lắm.

"Ngươi muốn mua cái gì?" Hoài Tân vừa nhìn sạp bên đường vừa hỏi.

"Mua gạo, mua muối, mua thịt khô, mua trứng gà......" Lý Toàn đếm trên đầu ngón tay nói.

"Câm miệng!" Hoài Tân cau mày, đánh gãy lời Lý Toàn, "Ngươi có bệnh à, cầm nhiều tiền như vậy mà chỉ mua mấy thứ đó?"

Lý Toàn gãi gãi đầu: "Ta...... Cũng lâu rồi ta chưa thật sự được ăn tết... Ta cũng không biết nên mua cái gì...... A! Đúng rồi, chúng ta đi mua tranh tết cùng câu đối xuân đi!"

Hoài Tân nhìn cậu vài lần, cuối cùng ủ rũ mà lắc đầu, sau đó đi đến cửa hàng quần áo xa hoa.

Nha hoàn thấy Lý Toàn một bộ dáng không có tiền, hơi lười tiếp đón, lại ngại Hoài Tân ở bên thoạt nhìn rất có khí chất, tưởng công tử nhà ai mang bà con nghèo đi mua đồ, đành phải giả lả cười tiến lên phục vụ. Truyện chỉ được đăng trên wattpad 'bevitlangthang', những nơi khác đều là ĂN CẮP

[DONE/ĐM/ST] Nông Phu Cùng Xà - Dạ Vũ Thu ĐăngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ