Khi giờ chuyển thành ngày

766 123 5
                                    

"Trời đang mưa."

"Thế nên?"

"Tôi thích mưa."

------

Một tình cảm triền miên, mù quáng dành cho nàng khiến cậu day dứt. Thứ mà Xavier không thể kéo mình thoát khỏi nó, dù cho cậu có cố gắng thế nào. Không phải cậu cố gắng nhiều thế nào.

Bức thư nửa vời, bản phát thảo dang dở, lời nói chỉ tạm nán lại ở đầu môi. Chúng hiện hữu trong những cái bóng tại mọi nơi cậu đi qua. Vẻ thật giống với nàng ấy.

Cậu nên làm gì đây? Cảm xúc của cậu phải làm sao đây? Chẳng hiểu nổi, nàng vẫn liên tục tiếp cận cậu. Mặc kệ tất cả những dấu hiệu thù địch hay việc "chả mấy bận tâm" mà nàng ta hướng tới cậu, nàng vẫn luôn luôn dành ra vài giây nào đó cho chàng trai. Và đấy, là tất cả những gì mà cậu cần.

Ngoại trừ việc, gần đây, "vài giây" dần chuyển thành vài phút, đến lúc Wednesday bóc trần đủ lý do rằng cậu hóa ra lại không hẳn là một tên vãng lai phiền phức lắm.

Điều này đến thật bất ngờ, khi nàng bắt đầu xuất hiện một cách không báo trước tại căn cabin của Xavier. Nàng ta luôn có nhiều lời bào chữa cho lý do "bất thình lình" của mình. Mà thành thật thì, cậu thấy nó thú vị đó chứ.

Những hạt mưa nhỏ giọt trên mái nhà, tiếng lách tách dần vang vọng khắp căn buồng nhỏ. Một vệt sáng lờ mờ chiếu phủ lên mọi bề mặt mà nó có thể rọi tới.

Tấm vải trơn, đã ngả sờn màu xám, được vắt trên giá vẽ. Cây bút chì nhức nhối cầm gọn trong tay, vừa vặn nằm giữa các ngón tay cậu.

Thiếu niên đặt ngọn đèn led cạnh tấm vải dệt sờn cũ. Ngòi chì họa lên bức tranh thể hiện suy nghĩ duy nhất trong đầu cậu.

Cánh cửa bật mở. Tiếng răng rắc của bản lề vang lên khiến Xavier giật mình đến rơi cả bút chì xuống đất. Lia mắt về phía lối vào, cậu biết đó là ai.

Cả người cô gái ướt sũng. Từng hạt nước nhỏ giọt từ hai lọn bím, và những sợi tóc mái áp hẳn cả vào trán nàng. Quần áo của nàng, bộ đồng phục, đang trút hết những hạt nước thừa xuống sàn nhà.

Xavier nhìn nàng. Nhướng một bên mày. Nàng ta chẳng thèm chớp mắt, vẫn khó đoán như mọi khi. Cậu không hiểu hà cớ gì nàng lại lặn lội tới tận đây trong cái thời tiết này.

"Trời đang mưa" Wednesday nói. Từ khắc nàng ấy hé môi, chàng trai có thể cảm nhận được sức nóng trầm tràn ra theo giọng nói ấy. Nó cắt đứt suy nghĩ cậu, tầm nhìn và mọi thứ khác của cậu bị nhấn chìm hoàn toàn trừ những lời thốt ra từ nàng.

Xavier đứng dậy, đi đến chiếc tủ trong góc. Nàng tiến thêm một bước, kéo theo những vệt nước thấm xa hơn. Cửa tủ cót két mở ra. Cậu rút từ bên trong một chiếc khăn không-chính-xác-là-sạch-sẽ rồi thảy về phía thiếu nữ.

"Thế nên?" cậu hỏi, khoanh tay, đứng tựa lưng vào tường.

Nàng cầm chiếc khăn trên tay, vẻ như không có ý định muốn dùng tới nó chút nào.

trans • xavier x wednesday | khi giờ chuyển thành ngàyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ