Trở về năm 1981.
Đây là nhiệm vụ mới của tôi.
Sự việc bắt đầu từ một tuần trước.
Hôm đó tôi và mấy thực tập sinh cùng phòng lủi qua phòng kế bên tán ngẫu với nhau, vừa khéo gặp lúc viện Kiểm sát đưa hồ sơ tới. Mà lần này người đưa hồ sơ không phải ai khác, chính là ông anh họ Lưu Hạo Duy của tôi.
Gần đây cả thành phố đang xôn xao vì vụ án 23/5, do đó tôi cũng không kìm lòng tò mò mà hỏi mượn anh tập hồ sơ xem qua một chút. Vừa mới lật trang đầu tiên, thực tập sinh Tiểu Hoàng bên cạnh tôi đã thốt lên bằng giọng hết sức kinh ngạc:"Không ngờ lại là một anh chàng điển trai!"
Khi tôi cúi xuống nhìn, trong lòng cũng cảm thấy có chút kinh ngạc.Thường ngày nhìn thấy đám phần tử bất hảo có bộ dạng xấu xa hung ác đã nhiều, nay đột nhiên thấy một khuôn mặt trắng trẻo điển trai như thế, trong thời gian ngắn thật đúng là không thích ứng nổi.
Người đàn ông trên bức ảnh trông còn trẻ hơn tuổi thực, khuôn mặt trắng trẻo sạch sẽ, hết sức dễ nhìn, hơn nữa còn có vẻ phong độ của thành phần trí thức. Càng hiếm có hơn là đôi mắt anh ta rất có thần, tràn đầy chính khí, dù có nhìn thế nào cũng không thể liên tưởng tới gã hung thủ trong vụ án giết người ngày Hai mươi ba tháng Năm.
Tiểu Hoàng hiển nhiên cũng có suy nghĩ giống tôi, không kìm được thấp giọng làu bàu:"Anh Lưu này, chắc không phải cảnh sát không bắt được ai, cho nên mới tìm bừa một người cho có đấy chứ? Người này vừa nhìn là biết thuộc thành phần tinh hoa của xã hội, sao có thể là tội phạm giết người được."
Những đồng sự khác trong phòng cũng nhao nhao ghé tới góp vui, phần lớn phụ nữ đều đồng ý với suy nghĩ của chúng tôi. Nhưng cũng có người lớn tiếng phản đối:"Phụ nữ các cô đều thích xem mặt mà bắt hình dong như thế cả, chưa nghe thấy câu mặt người dạ thú bao giờ sao, đây chính là ví dụ xác đáng nhất đấy..."
Lời còn chưa kịp nói xong, anh chàng đó đã bị các chị em phụ nữ trong phòng đuổi biến ra ngoài....
Ngày hôm sau, viện kiểm sát đã sắp xếp công việc xong. Bởi vì đây là một vụ án hết sức nghiêm trọng, lại gây ảnh hưởng cực lớn, do đó viện trưởng đã đích thân đứng ra làm chủ tọa phiên tòa, mấy nhân viên giàu kinh nghiệm thì được giao nhiệm vụ làm thẩm phán. Vì hai năm nay tôi làm việc khá tốt, nên cũng được viện trưởng để mắt, trở thành một trong các thẩm phán.
Buổi tối tôi thắp đèn, tỉ mỉ nghiên cứu tập hồ sơ một lượt, sau khi xem xong không kìm được phải xuýt xoa cảm thán.
Không ai mới sinh ra đã là tội phạm, người đàn ông tên Kim Minh Viễn này cũng tương tự. Sau khi xem hết tập hồ sơ, tôi không những không cảm thấy căm ghét anh ta chút nào, ngược lại còn có phần thông cảm.
Anh ta có một cuộc đời trớ trêu, lận đận hơn người bình thường gấp trăm lần, ba tuổi thì cha mẹ cùng mất, sau đó được cậu mợ nhận nuôi. Mợ anh ta tính tình cay nghiệt, nên ngay từ nhỏ, anh ta đã phải chịu rất nhiều sự ngược đãi, đến năm bảy tuổi lại bị mợ bán cho một gia đình không có con trai trên thị trấn. Nhưng hai năm sau, gia đình đó bất ngờ sinh được một đứa con trai, thế là năm chín tuổi, anh ta bị đưa vào cô nhi viện.
Kim Minh Viễn sống trong cô nhi viện đến năm mười tám tuổi, hồ sơ không miêu tả về cuộc sống của anh ta trong chín năm này, nhưng chắc hẳn là chẳng dễ chịu gì cho lắm, nếu không trong suốt mười năm sau đó tại sao anh ta chẳng về thăm lại lấy một lần.
Năm 2000, Kim Minh Viễn tốt nghiệp đại học, rồi đến Quảng Châu lập nghiệp. Đến năm 2002 thì bắt đầu có thành tựu, thành lập được một công ty mậu dịch quốc tế, đồng thời tìm được bạn gái, cũng chính là người bị hại đầu tiên trong loạt án giết người sau này – Tăng Tiểu Quyên.
Trong hồ sơ có hình của Tăng Tiểu Quyên, khuôn mặt tuy không đến mức quá đẹp, nhưng lại đầy vẻ quyến rũ, tác phong cũng khá bạo dạn, nghe nói ban đầu chính cô ta đã chủ động theo đuổi Kim Minh Viễn. Không lâu sau khi hai người xác định quan hệ yêu đương, Kim Minh Viễn đã mua nhà ở Quảng Châu để chuẩn bị cho việc kết hôn, nào ngờ đến đầu năm sau Tăng Tiểu Quyên lại đề nghị chia tay, còn cuỗm luôn cả căn nhà cùng với toàn bộ thông tin về khách hàng của công ty.
Có lẽ do sự đổ vỡ của mối tình đầu, về sau Kim Minh Viễn không tìm thêm một người bạn gái nào nữa, mà một lòng một dạ tập chung vào sự nghiệp. Mấy năm sau đó, công ty của anh ta phát triển nhanh chóng, đến năm 2007 đã có được vị thế khá vững chắc trong giới làm ăn.
Tháng 8 năm 2007, Tăng Tiểu Quyên lại một lần nữa xuất hiện, cô ta tìm đến Kim Minh Viễn và yêu cầu nối lại quan hệ. Không ngờ Kim Minh Viễn đã đồng ý, tháng 10 cùng năm, hai người quay lại quê cũ ở miền bắc để chuẩn bị kết hôn. Sau đó vì công ty có việc, Tăng Tiểu Quyên đi lên miền bắc trước, kết quả là một đi không trở lại, từ đó bặt vô âm tín, đến ngày 23 tháng 5 thi thể của cô ta mới được phát hiện tại thành phố S, tình H. Đây chính là ngòi nổ của vụ án giết người 23/5 đặc biệt ngiêm trọng.
Tháng 8 năm nay, khi xem lại các vụ án cũ, Đội phó đội trinh sát thành phố Chu Khai Minh đã phát hiện ra hai vụ án giết người khác, lần lượt là vụ án ở cửa tiệm Trần Gia ngày 17 tháng 10 năm 2008 và vụ còn lại ở đập Vạn Niên vào ngày 17 tháng 10 năm 2009. Chu Khải Minh bất ngờ phát hiện thủ đoạn giết người trong hai vụ này giống hệt với vụ 23/5. Sau quá trình điều tra kỹ lưỡng, cuối cùng ba vụ án này đẫ được gộp vào làm một để cùng xử lý.
Bị hại trong vụ án ở cửa tiệm Trần Gia là một phụ nữ họ Liêu, ba mươi hai tuổi, mất tích vào buổi tối ngày 16 tháng 10 năm 2008, đến buổi chiều ngày 17 thì thi thể của nạn nhân được phát hiện, nguyên nhân tử vong được xác định là do ngộ độc xyanua. Theo phản ánh của hàng xóm, lúc còn sống người phụ nữ này thường xuyên ngược đãi mẹ chồng và hai cô con gái, còn có tin đồn rằng, trước đó cô con gái nhỏ bị bệnh chết của bà ta cũng là bị ngược đãi đến chết. Khi đó cảnh sát đã dồn trọng tâm điều tra vào người chồng họ Thẩm của bà ta, nhưng sau khi điều tra kỹ lưỡng, ông ta đã được chứng minh là trong sạch. Rồi tiếp đó, cảnh sát lại lần lượt thẩm vấn mấy chụ người bị tình nghi, nhưng rốt cuộc vẫn không có kết quả.
Còn người bị hại trong vụ án ở đập Vạn Niên là một người đàn ông trung niên họ Lý, bốn mươi bảy tuổi, còn sống từng làm việc trong cô nhi viện. Trong quá trình điều tra vụ án, cảnh sát phát hiện, khi còn làm việc, kẻ này đã từng ép mười một bé gái ở cô nhi viện phải bán dâm, dẫn đến cái chết của ba bé trong số đó. Cảnh sát đã đưa các bé gái đó và người nhà của bọn họ vào danh sách đối tượng bị tình nghi, nhưng sau gần nửa năm điều tra vẫn chẳng có manh mối nào.
Bởi vì hai vụ án này xảy ra ở hai khu vực khác nhau, cho nên cảnh sát chưa từng ngĩ rằng chúng có liên quan, cho đến sau vụ 23/5, Chu Khai Minh mới phát hiện ra một chút manh mối, và ba vụ án được gộp lại để điều tra.
Nếu tôi không phải là thẩm phán mà là một người dân bình thường, nói không chừng sẽ còn lớn tiếng khen hay cho sự "hành hiệp trượng nghĩa" của Kim Minh Viễn. Nhưng với tư cách là một người chấp pháp, tôi chỉ có thể lắc đầu thở dài. Anh ta rõ ràng là có cách tốt hơn để giải quyết những chuyện này, nhưng lại lựa chọn biện pháp không thỏa đáng nhất.
Không chỉ riêng tôi, lần này ngay đến ông anh họ Lưu Hạo Duy xưa nay luôn ghét ác như thù của tôi cũng phải thay đổi thái độ thường ngày, không khỏi thở than nuối tiếc.
BẠN ĐANG ĐỌC
TRỞ VỀ NĂM 1981
AdventureTác giả: Tú Cẩm Dịch giả: Nguyễn Đức Vịnh Thể loại: Ngôn tình hiện đại, huyền huyễn, xuyên không, trinh thám, HE Độ dài: 1 tập - 65 chương + 4 ngoại truyện(bản xuất bản) Một câu chuyện khá dễ thường mà mình thích nữa, quyết định vừa đọc...