Gia đình

310 32 5
                                    

.

.

.

.

.

.

Sau khi sấy khô tóc, cậu cảm thấy khá mệt nên cậu quyết định kết cái xác tàn này lên lầu trước đã.

Mới lên tới phòng, cậu nhảy lên giường luôn, sướng quá đi, cái cảm giác đang đau lưng mà nằm lên giường thì còn gì sánh bằng

-"thế giới này yên bình thật"- cậu nằm vật đi vậy lại trên giường, đang định nhắn mắt thì có tiếng vang lên

-" Có nhiệm vụ mới
Nhiệm vụ: lấy được sự quan tâm từ anh trai mình

Thời gian thực hiện nhiệm vụ: 8 tiếng đồng hồ

Thưởng: được quay lại quá khứ 2 lần

Phạt: bị bắn nhưng không chết"- hệ thống 248

-*bị bắn nhưng không chết thì có gì đâu*- cậu nghe xong cái hình phạt mà thấy nó sao sao á

-"cho cậu biết cái cảm giác thôi, lần sau là chết thật"- hệ thống 248

-*khứa nào cho ra cái hình phạt này vậy?*- cậu thấy hãi đấy, chết rồi là chết luôn hay chết tạm thời vậy

-"dạ là ngài Rui ạ, mà nói luôn với cậu thì là chết luôn nhé, không có việc chết tạm thời đâu"- hệ thống 248

-*ác vậy... ngươi lui đi, cho ta ngủ*- cậu đuổi hệ thống đi chứ cậu thấy mệt mỏi lắm rồi

Sau khi hệ thống biến mất, cậu ngủ luôn

•2 tiếng sau

-"Việt Nam ơi, xuống ăn cơm đi con"- giọng cha cậu vang lên khiến cậu tỉnh giấc

Cậu đứng dậy, dụi mắt rồi đi xuống lầu, cưới chợp mắt xíu đã trôi qua 2 tiếng rồi à

-"giờ mới chịu lết cái xác xuống à"- Việt Hoà

-"sao không chết đói ở trên luôn đi"- Mặt Trận

Cậu chẳng nói gì, cứ thế kết xác xuống chuẩn bị ăn cơm. Mới ngồi vào bàn, thấy anh Việt Hoà và cha cậu cứ nhìn mình, gì nữa vậy chèn. Cậu Hãi đó, đừng nhìn cậu nữa

-"Hoà, mấy cái chén mày để đâu hết r-...-" Mặt Trận đi ra, tự dưng anh im lặng cũng nhìn chằm chằm vào cậu

Việt Nam hoang mang rồi, ai đó nói với cậu chuyện gì đang sảy ra đi, tóc cậu rụng hết hay gì

-* em nghĩ là anh nên nhìn lại xem trên tay anh có gì và anh đang mặc gì*- giọng Đông Lào vang lên trong tâm trí cậu

Cậu cũng cúi xuống xem mình bị sao. À...tay cậu có một đường vết thương dài kéo từ trên tay cậu xuống mà cậu còn đang mặc áo thun nữa. Mà đây là cơ thể của Việt Nam kia nên cậu cũng không để ý mấy. Quan trọng là bây giờ giải thích như thế nào...

-" Việt Nam, giải thích cho cha"- cha cậu nhìn cậu với ánh mắt đầy sát khí khiến cho cậu lạnh sống lưng

-"à, dạ..gì cơ ạ.."- giả ngủ xíu cho nó thật thôi

Xuyên không giúp đỡ cho bản thân mình ở thế giới khác?! [Countryhumans]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ