(2)

279 40 1
                                    

Hai ngày sau Đinh Trình Hâm lại đến phòng khám một chuyến.

Lúc đó bà ngoại Đinh đang gọi điện thoại, mày nhíu chặt lại, tay không ngừng gõ trên bàn thủy tinh, "Nếu cậu còn muốn ca hát nữa thì đến đây cho tôi."

"Không lẽ bà già này lại cầm máy xông khí đến tìm cậu?"

Bà ngoại Đinh ngắt điện thoại, nhìn thấy Đinh Trình Hâm thì khó hiểu hỏi, "Con nói thử bà nghe xem mấy người trẻ các con nghĩ cái gì trong đầu thế?"

"Bà ngoại, concert lần này với cậu ấy mà nói rất quan trọng."

"Được rồi được rồi, ta không quản được các con. Thế thì con đi đi, cầm cái này đến công ty tìm cậu ta."

Đinh Trình Hâm cúi đầu nhìn về phía máy xông khí loại nhỏ trong lồng ngực, nhịp tim đập nhanh như dự đoán, thậm chí anh có thể cảm nhận được hơi nóng truyền từ máu đến mọi ngóc ngách trong cơ thể.

Lại được. . . . . . Gặp nhau sao?

Bà ngoại Đinh cho Đinh Trình Hâm số điện thoại Mã Gia Kỳ, để anh tự liên hệ với Mã Gia Kỳ.

Trong khoảng thời gian hơn mười giây chờ đợi cuộc gọi kết nối, Đinh Trình Hâm đã nghĩ ra vô số cách bắt đầu, nhưng khi giọng nói của Mã Gia Kỳ truyền đến tai anh qua ống nghe, anh vẫn hoảng sợ.

"Cái đó . . . . . Tôi là Đinh Trình Hâm."

"Chính là . . . . . Là cái hôm ở phòng khám. . . . ."

Mã Gia Kỳ giống như đã nhận ra Đinh Trình Hâm đang khẩn trương, tiếng cười khẽ truyền qua ống nghe đến tai anh có hơi ngứa.

"Tôi nhớ ra cậu."

Đúng mười hai giờ.

Đinh Trình Hâm đúng giờ xuất hiện trước cửa phòng làm việc của Mã Gia Kỳ.

Cả dãy hành lang trống vắng chỉ có một phòng sáng đèn.

Đinh Trình Hâm bước đến cửa phòng, qua lớp cửa kính anh nhìn thấy Mã Gia Kỳ đang ngồi trên sàn nhà, cậu mặc một chiếc áo sơ mi dài tay rất mỏng, vẫn là chiếc mũ lưỡi trai màu đen ngày hôm đó, anh không thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của cậu hiện giờ.

Đinh Trình Hâm sững sờ nhưng anh chắc chắn một điều.

Mã Gia Kỳ không còn tin tưởng Mã Gia Kỳ nữa.

Đinh Trình Hâm đẩy cửa ra, Mã Gia Kỳ nghe thấy tiếng động thì quay đầu lại, khi thấy anh cậu hơi cau mày.

"Xông khí dung trước?"

"Được."

"Vội về nhà không?"

"Hả? Không vội." Đinh Trình Hâm lắc đầu, nhét máy xông khí vào trong balo.

Mã Gia Kỳ tháo mũ xuống, vuốt mái tóc lòa xòa trên trán, ý bảo anh ngồi xuống, "Vậy chúng ta trò chuyện đi."

Đinh Trình Hâm không còn cách nào mà xoa xoa má, cẩn thận ngồi bên cạnh cậu.

"Thật ra cậu không cần căng thẳng như vậy đâu, năm năm trước tôi đã biết cậu rồi. Lúc ấy fans không nhiều lắm, fan nam chỉ có mình cậu."

[Transfic | Kỳ Hâm] Luôn luôn tỏa sáng - Chi DữuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ