Đêm nay hắn về trễ hơn bình thường, em chờ đến khi lưng tê rần hắn cũng chưa về, nhưng omega nhỏ không từ bỏ, em vẫn đợi hắn, vì thiếu hắn em không thể ngủ được. Hắn về nhà với tình trạng toàn mùi rượu trên người, bên cạnh còn có một beta đỡ hắn vào nhà, em trơ mắt nhìn cậu ta quen thuộc đường đỡ hắn vào phòng.
"Cậu là ai vậy? Sao lại ở nhà của sếp
Quế?""Tôi là. "
Em là ai nhỉ? Bây giờ em chợt nhận ra
mình không là gì của hắn."Thôi được rồi, cậu đi lấy cho tôi chậu
nước lại đây, chắc cậu cũng là người làm
thôi phải không, nửa đêm như vậy cậu
cũng thật chăm chỉ chờ chủ về." - beta
vênh mặt lên ra lệnh, em cũng làm theo
lời của beta. Em đứmg ngoài nhìn cậu ấy lau chùi cho hắn trong lòng bỗng hiện lên sự tủi thân, tối nay chắc em không thể ngủ trong phòng được rồi.Văn Toàn khóc nức nở, em thu mình vào
góc phòng tối, em vào căn phòng trống
trong nhà, nơi đó tối om, Văn Toàn theo
bản năng khi tủi thân sẽ cuộn tròn mình
lại, căn phòng vốn có của sổ không được
kín, gió đêm đông cứ như vậy lùa vào
nhưng em không để ý tới, cứ như vậy em mệt rồi thiếp đi khi nào cũng không hay. Nhưng do thiếu tin tức tố của hắn nên em hoảng loạn tỉnh dậy rồi lại thiếp đi, bụng cũng nhói lên, em nào có tâm trạng để cảm nhận rằng em bé trong bụng tuy chưa thành hình nhưng cũng biết phản đối việc ba nhỏ buồn bã.Sáng hôm sau hắn tỉnh dậy, bên cạnh
trống không, trên sofa là beta hôm qua
hắn đuổi đi, nhưng rồi cậu ta lại mặt dày ngủ lại."Anh dậy rồi, hôm qua anh cũng tàn nhẫn quá nha, chỉ toàn hắt hủi người ta, xong người ta phải ngủ ở sofa đó."
"Cút giùm tôi, lẹ."
Beta õng ẹo đi về với tiếng đóng cửa
phòng không hề nhẹ, hắn bây giờ mới để ý không thấy omega nhỏ đâu. Hôm qua hắn bị chuốc rượu đến say mèm nhưng vẫn còn chút tỉnh táo để không cho beta kia làm loạn, vậy mà hắn lại quên mất omega nhỏ.Em mệt mỏi tỉnh dậy, chân không thể cử
động vì bị đau cứng, bụng cũng khó chịu. Vừa lúc đó thì hắn cũng tìm thấy omega nhỏ ngồi cuộn tròn trong góc, khuôn mặt nhợt nhạt, ánh mắt của em cũng mơ màng nhìn hắn.Việc đầu tiên hắn làm là ôm lấy omega,
người nhỏ đã lạnh đến run rẩy"Ngọc Hải, anh có... có thương... khụ...
khụ... có thương em không?" Em nói xong thì cơn ho kéo đến làm em đau, ho đến mức hắn cũng hoảng loạn."Có, có, anh thương em lắm, ngoan, anh
thương em rất nhiều."Văn Toàn lên cơn sốt cao, hắn buộc phải
ghim kim vào rồi truyền nước cho em, thả tin tức tố để trấn an omega nhỏ. Hắn nhìn tay gầy khẳng khiu với chiếc kim đang cắm ở đó, trong lòng hắn chỉ toàn sự hối hận về việc đêm qua.
__________
30.03.23mai có típp
BẠN ĐANG ĐỌC
𝙲𝚑𝚞𝚢𝚎𝚗 𝚅𝚎𝚛 | 𝚈𝚎𝚞 𝚃𝚑𝚞𝚘𝚗𝚐 𝙼𝚘𝚝 𝙳𝚘𝚒 (𝙴𝚗𝚍)
FantasyChuyển Ver Đã Có Sự Đồng Ý Của Tác Giả Au Gốc : _jarily_ Au Edit : hoongg_lamm Ngày Phát Hành : 10/03/2023 Ngày Hoàn Thành : 21/04/2024 #1-0309 : 18.03.23