01 - 02

1.6K 128 1
                                    

01

Khi những bông tuyết đầu mùa của Seoul bắt đầu rơi, Wonwoo vẫn còn đang ngủ say tít mù trong chăn, cho đến tận ngày hôm sau, ngoài đường tuyết đã đọng lại trên mặt đất một lớp mỏng và nhận được cuộc gọi từ Mingyu thì anh mới phát hiện ra.

"Anh vẫn chưa nhìn ra ngoài hở?"

Chỉ nghe giọng điệu cũng đủ để nhận ra Mingyu đã hoàn toàn cạn lời với anh người yêu, điều này khiến Wonwoo hơi mắc cười, anh vừa cười mỉm vừa bước về phía ban công, ngắm nhìn mặt đất trắng xóa bên ngoài.

"Tối hôm qua anh ngủ sớm mà.

"Em ở nước ngoài, chỉ có thể xem tin tức thôi mà còn biết ở Hàn Quốc có tuyết rơi sớm hơn anh cơ đấy."

"Ha ha."

Wonwoo vừa cười vừa đi ra phòng bếp, anh muốn pha chút cà phê để mình tỉnh táo hơn, cuối cùng sau khi lấy hộp cà phê ra khỏi tủ anh mới kịp nhận ra nó đã hết từ đời nào.

"Anh uống hết cà phê rồi à ?"

"Hình như là vậy." Wonwoo vừa nói vừa trút ngược cái hộp xuống để chắc chắn không có gói nào còn sót lại trong hộp.

"Em đã nhắc anh phải nhớ mua khi đi siêu thị rồi cơ mà?"

"Biết rồi biết rồi mà."

Cách một cái màn hình điện thoại cũng không thể ngăn Mingyu thôi dông dài, Wonwoo đau đầu trả lời qua loa, anh nghĩ thầm, người này còn phiền hơn mẹ anh nữa í chứ.

"Anh," Trong video call, nét mặt của Mingyu trở nên ỉu xìu: "bây giờ anh thấy em lắm lời quá đúng không."

"Anh thể hiện rõ lắm à ?"

Đùa cậu tí, Wonwoo nén cười mở tủ lạnh, anh mở hộp sữa lạnh ra rồi dốc thẳng vào mồm, Mingyu thấy anh uống sữa lạnh mà vội tới mức muốn lao qua màn hình chỉ để cản anh lại: "mới ngủ dậy không được uống sữa lạnh mà!"

Wonwoo nốc một hơi cạn sạch hộp sữa rồi còn cố ý quơ cái hộp trống không ra trước mặt Mingyu, không thèm quan tâm cậu trông đã bực bội đến mức nào.

Đầu dây bên kia, Mingyu kia nghiến răng nghiến lợi : "Chờ em về là anh chết chắc luôn."

02

Đã ba năm kể từ khi Mingyu ra nước ngoài, Wonwoo không nghĩ rằng hai người họ có thể kiên trì yêu xa lâu đến thế, đương nhiên phần lớn cũng là do Mingyu hay chơi bài về Seoul bất thình lình để "kiểm tra"* anh.

*Nguyên văn là "tra cương" (查岗), ý nói bạn gái tra hỏi đường đi nước bước của bạn trai để phòng ngừa ngoại tình. (Credit : Ám Dạ Cung)

"Không được lăng nhăng đâu đấy."

Thấy Mingyu nhìn mình rồi nói một cách tủi hờn, Wonwoo chỉ thấy mắc cười, cái thân anh năm nay đã ba chục hơn rồi, nói vậy thì Mingyu mới là người có khả năng ra ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt hơn. Bước vào độ tuổi thanh niên, Mingyu càng ngày càng đẹp trai, thường xuyên khiến Wonwoo phải thảng thốt rằng sao thằng nhóc đầu nấm năm nào lại thay đổi nhiều đến thế.

"Rõ ràng người đừng có mà đi lăng nhăng là em mới phải ấy."

Wonwoo trêu cậu, anh lấy tay nhẹ nhàng đẩy trán Mingyu ra, mải mê ngắm nhìn gương mặt đẹp trai của cậu.

meanie | nếu mùa xuân vềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ