Wonwoo chẳng hay mùa xuân đã chạm ngõ tự lúc nào, để khi mà anh kịp nhận ra, thì bên ngoài cửa sổ chồi non đã hé nở trên những thân cây. Sau khi rời giường, anh pha nhanh cho mình một tách cà phê, nhấm nháp thử mới thấy hôm nay vị cà phê ngon đến lạ thường. Lúc mở TV lên, đài truyền hình đưa tin hoa đào đã nở rộ, thu hút rất nhiều khách tham quan khiến Wonwoo phải nghĩ thầm, hẳn là mình nên chọn một ngày để rủ Mingyu cùng đi ngắm hoa nhỉ.
Nhưng điều còn khiến Wonwoo phiền lòng hơn chính là anh đang không biết phải cầu hôn Mingyu lúc nào cho phải, chọn tới chọn lui chẳng có ngày nào hợp. Đang lúc anh còn đắm chìm trong dòng suy nghĩ, Mingyu đã trở về sau khi ra ngoài mua đồ ăn, thế là Wonwoo chợt đưa ra quyết định, cứ dựa vào tình hình mà làm vậy.
"Bên ngoài hoa nở đẹp lắm anh." Mingyu vừa nói vừa cởi giày, sau khi thay sang dép lê, cậu phân loại những món đồ ăn vừa mua để cho vào tủ lạnh.
"Chúng ta nên chọn một ngày để đi ngắm hoa không nhỉ?"
Mingyu đưa lưng về phía anh, trong khi vội bỏ thịt tươi vào ngăn đông, cậu vẫn không quên hỏi.
"Nên chứ, khi nào em nghỉ thì mình đi."
Cậu xoay người, nhìn anh với vẻ tiếc nuối: "nhưng mấy ngày gần đây chẳng hôm nào em được nghỉ."
"Vậy thì anh tự đi." Wonwoo tỏ vẻ không quan tâm nhấp thêm một ngụm cà phê.
"Cái anh này..."
Mingyu không hài lòng gào lên với anh, sau đó phụng phịu đi đến trước mắt chắn màn hình không cho anh xem TV.
Cơm trưa ngày hôm ấy Mingyu đã làm cho anh những món anh thích, hai người ngồi đối diện nhau, vừa thoải mái nói cười vừa đánh chén món ngon, điều này càng khiến những đồ ăn ngon thêm bội phần. Ăn cơm trưa xong thì Mingyu chuẩn bị đi làm, hai người chia tay nhau ở huyền quan, Wonwoo cũng bận bịu với bản thảo của mình, chẳng biết vì sao hôm nay văn chương anh lại lai láng lạ thường, chỉ trong một buổi chiều mà anh đã hoàn thành được hơn nửa so với với kế hoạch. Sau khi kiểm tra lại tiến độ bản thảo, Wonwoo duỗi lưng đi ra ngoài ban công thì phát hiện ánh mặt trời đã rọi khắp căn phòng khiến không gian xung quanh nhuốm một mùi nắng ấm dễ chịu vô cùng. Anh đứng trên ban công, nhàn nhã thưởng thức cảnh mặt trời dần khuất dạng, kèm theo những cơn gió lành lạnh vào lúc chạng vạng lướt qua bên gò má, nhồn nhột đến mức cả cõi lòng anh đều ngứa ngáy.
Quả là một ngày hoàn hảo.
Wonwoo nghĩ thầm, khóe miệng anh cũng theo đó mà nhoẻn lên một nụ cười.
Sau khi kết thúc cuộc gọi, nhận được bản xác nhận về cuốn sách sắp ra mắt từ Jeonghan rồi kiểm tra xem có vấn đề gì không thì Wonwoo mới chợt nhận ra đã sắp đến lúc Mingyu tan làm. Miên man suy nghĩ một hồi, Wonwoo khoác vội một chiếc áo mỏng rồi ra ngoài, khi anh chậm rãi đến trước cửa nhà hàng thì trùng hợp thấy Mingyu đang dẹp chiếc ván gỗ viết menu của quán vào.
Thấy anh đến Mingyu bèn lại gần, khóe miệng nhếch lên một nụ cười rạng rỡ: "dạo gần đây anh dính em lắm rồi đấy nhá."
Wonwoo mỉm cười, búng lên trán cậu một cái, sau đó đút tay lại vào túi, nhìn vào trong bếp.
"Vẫn chưa đóng cửa hả?"
BẠN ĐANG ĐỌC
meanie | nếu mùa xuân về
Fanfic𝗮𝘂𝘁𝗵𝗼𝗿 : 你的栗宝 𝘁𝗿𝗮𝗻𝘀𝗹𝗮𝘁𝗼𝗿 : Jiip | 𝗯𝗲𝘁𝗮: hquinn ✿ 𝗹𝗶𝗻𝗸 : https://chestnuts312.lofter.com/post/309661f5_1c8ba642a (hiện tại author đã xóa acc) ✿ TRUYỆN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ. BẢN GỐC THUỘC VỀ TÁC GIẢ, BẢN DỊCH THUỘC...