bẵng đi một tháng, dường như sắp quên đi thứ tình cảm nên cất đi từ lâu thì đàn em xuất hiện trong căn tin, đột ngột tiến tới bàn, đưa về hướng tôi vài cục kẹo caramel.
tôi ngẩng đầu lên, hoảng hốt nhìn junhyeon, sợ em ấy đưa lộn người.
"vị tiền bối thích."
không phải việt quất, không phải loại heewon thích.
tôi ngẩn ngơ nhìn đàn em xoay gót đi một mạch, bên tai vang lên tiếng cô bạn thân cười khẽ.
"bạn bỏ bùa junhyeon đúng không?"
"đừng có điên, tao giống người như thế lắm hả?"
"một chút."
hạnh phúc xé vỏ ra, tôi cho kẹo vào miệng.
┆ ° ♡ • ➵ ✩ ◛ °
hôm sau, tôi sững người nhìn tờ note quen thuộc trên bàn, chỉ có những chiếc kẹo việt quất ngày nào giờ đã được thay bằng vị caramel.
"kum junhyeon khóa dưới. lần này không gửi nhầm thư nữa, đây là cho tiền bối kim taerae."
vẫn là dòng chữ nắn nót ấy, đột nhiên có cảm giác muốn khóc.
"buổi trưa muốn ăn chung với tiền bối."
heewon chống cằm nhìn tôi, "khóc đi, tao gọi đàn em qua dỗ."
xin lỗi, tôi bây giờ muốn vật lộn với cô ấy một trận.
┆ ° ♡ • ➵ ✩ ◛ °
giờ trưa, heewon và tôi như thường lệ chuẩn bị chờ lâu để xếp hàng lấy đồ ăn. cô đứng trước, tôi ở đằng sau hộ tống em gái nhỏ.
có tiếng bước chân đến, ngay lập tức mùi quế xộc thẳng vào mũi tôi. hơi thở âm ấm đều đặn phả lên gáy, hơi nhột. giữ bình tĩnh với trái tim đang đập loạn, tôi hắng giọng một tiếng, vờ như không biết người kia là junhyeon.
heewon hình như cảm nhận được sự bất thường của tôi, cô ấy xoay người lại.
"ê, ai gọi tao bên kia í."
làm gì có ai?
nhìn heewon làm ký hiệu meo meo rồi chạy vèo ra khỏi căn tin, rõ ràng là đang chọc tức!
hương quế vẫn quanh quẩn, bao bọc lấy cả cơ thể tôi.
lấy cơm xong, tôi cầm khay thức ăn mang ra bàn. đàn em cũng không thèm hỏi ý kiến, trực tiếp ngồi ở đối diện.
"..."
"nhìn gì? ăn đi."
dứt lời, junhyeon gắp miếng thịt gà kho gừng qua cho tôi. tay tôi run run cầm đũa, cho mỹ vị vào khoang miệng.
chúng tôi ăn trong im lặng, không khí ngượng nghịu bao trùm.
đàn em giải quyết xong trước, chờ tôi ăn xong. đôi mắt sâu thẳm nhìn tôi không rời, lại có cảm giác khuôn mặt nóng lên rồi.
tôi đặt đũa xuống khi không một hạt cơm nào còn thừa. junhyeon đẩy một chiếc kẹo caramel ra, sau đó cầm hai khay đi dọn.
lúc em ấy quay lại, tôi vẫn chưa đụng đến đồ ngọt trên bàn.
"đợi đút cho à?"