Chapter 1: Bí mật không thể nói

3.7K 192 23
                                    

Han Bin bước từng bước nặng nề về phía kí túc xá. Dạo gần đây không hiểu vì lý do gì mà anh luôn cảm thấy vô cùng mệt mỏi, ngay cả thời gian luyện tập cho đợt comeback vừa rồi cũng không khiến anh khổ sở như vậy. Ban ngày làm việc gì cũng đều không có sức lực, đến đêm lại mê man không thể vào giấc, quả thật không khác gì tra tấn.

Vừa mở cửa, Han Bin đã bị một thân ảnh cao ráo ôm chầm lấy. Anh nhanh chóng định thần lại, ra là Hyuk. Tên nhóc này cả ngày chỉ biết dính lấy anh, ngay khi anh từ ngoài trở về đã tuyệt nhiên không chịu buông ra, hệt như anh đã biến mất cả tháng trời rồi vậy. Han Bin cười khổ, nhẹ nhàng gỡ tay Hyuk ra khỏi eo mình, còn búng vào trán cậu một cái rõ kêu.

"Gì đây, anh mới ra ngoài 15 phút thôi đó"

"Tại em vừa ngủ dậy mà..."

À, phải rồi, Koo Bon Hyuk khi mới ngủ dậy hay có thói quen tìm anh, nếu tìm không thấy sẽ lập tức trở nên hoảng loạn. Kỳ thực Han Bin không tài nào hiểu được lý do gì khiến một cậu trai như Hyuk khi không có anh lại trở nên nhạy cảm như vậy.

Hyuk lại lờ đờ nhắm mắt, mái đầu rối tung khẽ dụi dụi vào cổ Han Bin hệt như đang muốn được dỗ dành. Cậu tham lam hít lấy mùi hương từ anh, nó khiến cậu dễ chịu và yên lòng. Vốn dĩ Han Bin chỉ là một beta bình thường, căn bản không thể toả ra pheromone giống như Alpha hay Omega, ấy thế mà có gì đó từ anh khiến cậu luôn cảm thấy rất kỳ lạ.

Han Bin cũng dùng một loại sữa tắm như mọi người, lại tuyệt nhiên không dùng nước hoa, cơ mà lúc nào cũng toả ra mùi hương tinh khiết như hoa linh lan, khiến cho Koo Bon Hyuk vốn đã si mê anh, vì điều này lại càng muốn phát điên.

Nhiều lần cậu đã thử dò hỏi Han Bin, rằng liệu kết quả giới tính của anh có nhầm lẫn gì không, hay anh có lén dùng loại thuốc ức chế gì không,...nhưng suy cho cùng đều là hỏi thừa. Bất quá Hyuk thật sự mong có sự nhầm lẫn về giới tính của Han Bin, vì chỉ khi anh là một Omega thì Alpha như cậu mới có thể đánh dấu anh, hoàn toàn biến anh thành của riêng mình.

"Nhưng dù gì hôm nay cũng là ngày nghỉ, sao em dậy sớm thế?" Giọng nói của Han Bin kéo Hyuk về thực tại. Hyuk lười biếng mở mắt, hai tay vẫn ôm cứng lấy eo Han Bin.

"Em đói rồi"

"Không phải chứ, bình thường giờ này có gọi thế nào em cũng không dậy cơ mà"

"Em tỉnh giấc giữa chừng không thấy anh đâu..." ngập ngừng một lát mới nói tiếp "...cho nên không ngủ tiếp được nữa"

Có một sự thật là buổi tối Hyuk toàn qua giường ôm Han Bin ngủ, cho nên nói rằng Hyuk vì không có anh mà không ngủ được cũng là điều hoàn toàn dễ hiểu. Nhưng như vậy không phải rất dễ thương sao? Riêng về khoản này, Han Bin thích.

"Được rồi được rồi, em đi vệ sinh cá nhân đi, anh nấu bữa sáng cho em"

Người kia phút chốc liền trở nên tươi tỉnh, 2 mắt sáng rực, trước khi đi còn không quên hôn cái chóc lên má anh. Hôn một cái không đủ lại thành hai cái, ba cái, đến khi Han Bin bắt đầu thấy có gì đó không ổn, tay khẽ đánh vài cái vào vai thì Hyuk mới tiếc nuối buông ra.

Lại phải nói, ngoài việc dính người ra thì tên nhóc này rất thích ôm hôn anh, cả ngày đều kêu gào khắp nơi tìm anh chỉ để làm điều này. Mới đầu anh còn cảm thấy vô cùng kỳ quặc, nhưng lâu dần cũng cảm thấy quen, ngầm cho rằng Hyuk đơn thuần là yêu quý mình nên mới hành động như vậy thôi.

[BonBin] Limited Run | Vượt Qua Ranh GiớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ