one: Khởi đầu

421 29 0
                                    

Năm học mới bắt đầu cũng là lúc sân ga 9¾ lại nhộn nhạo hơn thường ngày. Những đứa trẻ nhanh chóng chào tạm biệt cha mẹ chúng để lên tàu nếu không sẽ bị bỏ lại và đúp một năm. Tất nhiên sẽ chẳng có đứa trẻ nào muốn điều như vậy xảy ra rồi, ngoại trừ một người.

Amora Ligaria bị mẹ của mình lôi cổ đến sân ga và cô bé đã vùng vẫy nhằm câu giờ để tàu chạy. Nhưng rốt cuộc suy nghĩ của Amora đều bị bà Cerla nhìn thấu và đã kịp thời dùng bùa tiễn cô con gái thân yêu vào tàu thông qua cửa sổ của một khoang.

Cô bé tội nghiệp bị mẹ ném vào khoang tàu không thương tiếc chỉ biết xuýt xoa cho cái mông của bản thân mà không hề để ý rằng bản thân đang nằm lên một chàng trai nhà Gryffindor.

"Ôi lạy Merlin, anh không sao chứ?"

Amora từ tốn xuống khỏi người chàng trai đồng thời xin lỗi ríu rít vì sự cố ban nãy.

"Anh không... ách cái lưng của tôi, cho mình xin cái chăn bên cạnh cậu để kê lưng với Percy."

"Của cậu đây Oliver, còn cô bé đang định chuồn đi kia ơi, em là ai và tại sao lại đi vào bằng đường cửa sổ?"

Ngươi-bị-chỉ-tên lập tức đứng lại như tượng run rẩy quay lại phía sau lắp bắp trả lời câu hỏi của Percy.

Tiêu rồi, vậy mà lại tông thẳng vào khoang của hai tên nhà Gryffindor.

"Em... em... là... Amora Ligaria, học sinh năm hai nhà... Slytherin."

Càng nói về sau giọng của Amora càng nhỏ dần, bé tí như muỗi kêu khiến cả hai người còn lại phải căng tai ra để nghe. Cô nàng tường thuật lại quá trình bị mẹ cho thẳng một vé bằng đường cửa sổ khiến cho Oliver và Percy cũng phải cạn lời.

Đơn giản mà nói thì trước giờ làm gì có ai cho con mình đi một cách mạo hiểm như vậy đâu chứ.

"Hmm, dù sao các khoang khác cũng hết chỗ rồi nên em đành ngồi ở đây nhé. Để anh giới thiệu lại, anh là Oliver Wood còn đây là Percy Weasley. Bọn anh đều là năm ba nhà Gryffindor."

"Cảm ơn hai anh đã cho em chỗ ngồi."

Amora thấy hai thiếu niên trước mắt không có ý làm khó dễ mình nên cũng mau chóng ngồi xuống ghế đối diện. Cả ba người nói qua loa vài câu rồi cũng im lặng để Amora chìm vào giấc ngủ. Hai nam sinh nhà sư tử nhìn cô bé rồi nhìn nhau nói ra suy nghĩ từ ban đầu của mình.

"Cậu nghĩ sao Percy, đây là lần đầu tiên tôi thấy có người bị ném lên tàu như vậy luôn đấy."

"Tôi cũng chẳng rõ. Dù sao thì cũng kệ đi, cũng chỉ là khách qua đường thôi không liên quan tới chúng ta."

"À ừ..."

Oliver dẹp đi đống suy nghĩ tò mò về cô bé đang nằm đối diện mình rồi tiếp tục mở cuốn sách đang đọc dở.

Và đương nhiên là sách về Quidditch.

---

Lại nữa, mình lại phải quay về ngôi trường đáng ghét này rồi tại sao mẹ lại ép mình học ở đây chứ, thà học ở thế giới của Muggle còn hơn. Amora đáng thương bày ra biểu cảm chán ghét nhìn về tòa lâu đài đồ sộ kia, dù cô bé có dùng biết bao nhiêu cách thì vẫn bị tống cổ về Hogwarts.

Mistletoe - Cây tầm gửiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ