U

52 11 3
                                    

Tittle: Điện thoại

-----

Chifuyu Matsuno là sinh viên năm cuối, em hiện đang phải đương đầu với áp lực vô hình khi phải hoàn thành đồ án quan trọng cuối cùng để có thể hoàn thành điều kiện ra trường. Em kiệt sức, mỗi ngày chỉ có thể ngủ một canh giờ, đã năm ngày trôi qua em mất ăn mất ngủ làm việc, cơ thể như một cỗ máy hỏng hóc nghiêm trọng, cả người nặng trĩu như muốn đổ rập xuống bàn bất cứ lúc nào. Đầu tóc bù xù với khuôn mặt khắc khổ cùng cơ thể gầy gò, em bây giờ trông vô cùng yếu ớt và đáng thương. Chifuyu ghé mắt vào chiếc gương ngắm lại bản thân, cậu trai đầy sức sống năm nhất giờ đã bị trói buộc bởi áp lực và gánh nặng khi chỉ còn chưa đầy hai tuần nữa là đã kết thúc thời hạn.

Bây giờ là 12 giờ khuya.

Chifuyu còn đang miệt mài bên chiếc bàn gỗ với giấy tờ tài liệu chất đống. Ánh sáng xanh trắng phát ra từ chiếc máy vi tính hắt lên gương mặt mệt mỏi, với đôi mắt đờ đẫn trên vết quầng thâm lớn hiện ra sau cặp kính. Em đeo kính vì muốn bảo vệ đôi mắt như viên jadeite ngọc bích long lanh, nhưng có vẻ không có tác dụng với cường độ tiếp xúc với ánh sáng xanh quá lớn, và đeo kính khiến mắt em càng mỏi hơn.

Cảm thấy mình đã đạt đến giới hạn, Chifuyu cởi bỏ kính, nằm hẳn xuống mặt bàn, mắt em đối diện với tấm hình ghim bên phải bức tường ốp gạch màu sữa. Đó là hình ảnh của hai người, chàng trai tóc vàng với một vết bỏng bên trái mắt cùng em nắm tay nhau, cả hai cười thật tươi nhìn vào ống kính máy ảnh. Sự hạnh phúc cùng nụ cười rạng rỡ của họ tỏa ra khiến người khác cảm thấy ấm áp. Đây là bức hình Chifuyu rất thích, em nhìn vào nó mỗi khi chán nản và sau đó cho rằng mình đã ổn hơn. Nhưng hiện giờ khi đối mặt với hai chàng trai trong ảnh, Chifuyu bật khóc, em đã khóc rất nhiều, không chỉ thút thít từng giọt mà tuôn trào như mưa lũ. Em ôm mặt khóc mà nhiễu từng giọt lệ xuống cả lòng bàn tay, ướt đẫm áo và thấm lên sách vở. Cảnh hai người nắm tay nhau hiện lên trong trí óc em, khung cảnh như những giọt máu nhỏ xuống từng góc tấm ảnh, rồi cuối cùng xé làm đôi, chia cả hai riêng biệt. Trong đầu Chifuyu tua lại từng thước phim của cả hai, phóng to những cái ôm, cái hôn như thể lưu luyến hơi ấm từ người ấy. Tua lại nụ cười dịu dàng của cậu dành cho em, tua lại ánh mắt trìu mến khi ngắm nhìn em, tua lại cách cậu âu yếm và dỗ dành em. Tất cả vụt qua một cách rõ ràng và nhanh chóng, cuối cùng kết thúc bằng cảnh sợi chỉ đỏ kết nối cả hai đứt phựt trong nền đen tăm tối.

Bây giờ là 1 giờ 34 phút sáng.

Đã qua ngày mới, Chifuyu vẫn đang chìm trong tiêu cực, màn đêm bao phủ bốn phía căn phòng như ôm lấy cơ thể mảnh mai yếu ớt của em. Em nằm hẳn xuống bàn, đôi mắt mơ hồ như sắp chìm vào giấc ngủ sâu, với khóe mắt còn đọng lệ. Mồ hôi quyện với nước mắt quết lên mái tóc vàng ươm, khiến chúng bết lại và dính lên khuôn mặt bé nhỏ. Ánh đèn máy vi tính vẫn còn tỏa sáng cả gian phòng, với các trang web tìm kiếm về bệnh trầm cảm vẫn còn hiển thị.

Bất chợt có tiếng điện thoại phát ra, sóng rung truyền qua mặt bàn áp thẳng vào má. Chifuyu cảm thấy kì lạ vì có người lại gọi vào lúc nửa đêm. Chắc mẩn là mấy tên cho vay tiền qua mạng hoặc mua bán linh tinh gì đó nên không mảy may đến số mà bấm nghe máy (có chăng khi nhìn số cũng không biết là ai, vì em không thường lưu biệt danh cho mọi người, và em đang lóa mắt).

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jun 08, 2023 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[Seishu × Chifuyu] Chó Lớn & Mèo NhỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ