03; Percy Weasley

322 43 3
                                    


- Cedric, cậu đi đâu thế?

Đám bạn học Hufflepuff hỏi Cedric khi thấy em không nói chẳng rằng, ăn nhanh nhanh chóng chóng như thể có chuyện gì gấp gáp lắm cần làm. 

- Mình có chút việc cần xuống bệnh xá, mấy bồ ăn xong cứ lên phòng sinh hoạt chung đi, mình xong việc cũng sẽ lên đó thôi.

- À ừ, đi lại cẩn thận nhé!

Cedric ăn xong, vội vàng thu dọn đồ đạc rồi chạy xuống bệnh xá thăm đàn anh, trước khi đi không quên nhón lấy vài túi kẹo chocolate yêu thích. Anh Oliver tầm này chắc cũng tỉnh lại rồi, còn nếu anh chưa tỉnh lại thì cậu sẽ ngồi bên cạnh chờ anh, nhất định phải đi cảm ơn anh đàng hoàng mới được.

Xuống tới bệnh xá, chưa kịp bước vào bên trong, Cedric đã thấy có người đứng bên giường bệnh của Oliver, mà thực ra em cũng lờ mờ đoán được đó là ai nhờ mái tóc đỏ đặc trưng rồi, chắc chắn là người nhà Weasley, nhưng không phải anh Charlie.

- Đây không phải lần đầu tiên tôi bảo cậu phải giữ gìn sức khoẻ, đúng không?

- Tai nạn trong Quidditch là chuyện bình thường mà...

- Anh Charlie cũng chơi và chưa bao giờ gặp rắc rối chỉ sau 5 phút đầu trận đấu như cậu cả. Ai bảo đêm qua cậu cứ háo hức mãi rồi mất cả ngủ làm gì, sáng nay đi học còn suýt chút nữa làm nổ vạc độc dược do lơ mơ đọc nhầm nguyên liệu, cậu chẳng chịu chú ý đến sức khoẻ tí nào!

- Mình xin lỗi mà, Percy. Lần sau mình sẽ chú ý hơn, nhất định đấy.

Oliver khi này đã tươi tỉnh hơn, tuy trên đầu vẫn quấn băng nhưng nhìn chung cũng đã tỉnh táo rồi. Percy đứng bên cạnh giường với cái bát rỗng trên tay, có lẽ là Oliver mới ăn xong nên dọn hộ.

- Tôi có việc phải lên phòng trước, ở đây nhớ phải nằm yên trên giường, đừng đi lại lung tung không lại gặp rắc rối. Bài vở của cậu, tôi sẽ chép hộ, đừng lo.

- Biết rồi, cậu mới năm hai thôi mà, có cần phải tỏ vẻ ông cụ non thế không... 

- Nếu cậu cũng cẩn thận như anh Charlie thì tôi cũng chẳng cần dặn dò nhiều như thế đâu.

- Được rồi mà, cảm ơn Percy, làm phiền cậu rồi.

- Tôi không phiền, nhưng cậu đừng làm mấy trò dại dột rồi bị thương nữa đấy.

Nói rồi, Percy đi ra khỏi phòng bệnh, lúc ra đến cửa có vô tình đụng mặt Cedric, nhưng anh không để ý nhiều nên chỉ đi lướt qua, nghĩ trong đầu có lẽ thằng nhóc lại nghịch ngợm gì rồi bị thương nên đến đây xin bông băng thôi, học sinh năm nhất toàn vậy mà.

Cedric chầm chậm đi về phía giường bệnh của đàn anh, em được dạy phải đi đứng nhẹ nhàng trong môi trường bệnh viện. Ngay khi thấy Cedric đến gần, Oliver đã cười rộ lên.

- Cedric Diggory đúng không?

- A, anh biết mặt em ạ?

- Hơi hơi, anh có đọc giấy ghi chú, với lại em cũng nổi tiếng mà, học sinh năm nhất cực kì tiềm năng nhà Hufflepuff. Mà điều đó không quan trọng, em đến thăm anh à?

cedwood; from hufflepuff to gryffindorNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ