tuyển thủ choi doran hyeonjoon sao hôm nay lại lên stream với đôi mắt xưng húp còn vương nước mắt vậy?
"mọi người ạ. tuyển thủ chovy thối tha lắm."
anh nói xong câu đấy thì tắt chức năng bình luận rồi ngồi chơi game một mình. bình thường cả lũ sẽ chơi với nhau nhưng lần này lại chỉ có hyeonjoon tự ngồi stream dù lịch đã hết, mà anh cũng không có nợ giờ. chỉ có choi hyeonjoon ngồi đó, chơi game, thi thoảng check điện thoại, rồi sẽ lại khó chịu bỏ xuống bàn và khịt mũi một cái. ai cũng nhận ra được anh vừa khóc lóc một trận đã đời xong, nhưng không biết vì sao anh lại khóc.
2h sáng han wangho cùng jeong jihoon trở về kí túc xá, choi hyeonjoon dù đã tắt stream nhưng vẫn cắm đầu cắm cổ vào chơi game. anh đã ngồi như thế 6 tiếng đồng hồ, vẫn chưa nghỉ stream.
"anh chưa ngủ sao?" jeong jihoon đi đến hỏi. tiện tay ôm lấy cổ hyeonjoon.
"đi ra đi. đang stream." choi hyeonjoon gỡ tay jihoon ra, giọng anh vẫn còn chút nghẹn.
"sao lại stream giờ này?" jihoon giật mình lập tức thả tay ra. cậu ngạc nhiên hỏi. "chúng ta làm gì còn giờ stream nữa đâu."
"thích. không được à?" hyeonjoon gằn giọng. tay anh gõ mạnh vào bàn phím tỏ ra giận giữ. anh muốn nhanh chóng kết thúc game.
lúc này jeong jihoon vẫn không hiểu chuyện gì đang xảy ra, cậu đứng nhìn người kia từ ghế đứng lên đi ra bếp uống nước rồi lại quay về ghế chơi game tiếp. suốt quá trình đều bỏ jihoon ra ngoài tầm mắt.
"choi hyeonjoon. anh bị sao thế?" lúc này jihoon mới nhận thấy sự khác lạ của người. cậu liền lên tiếng.
"bị khó ở. tránh ra tí đi. hơi khó thở." mắt hyeonjoon vẫn nhìn vào màn hình máy tính, anh không thèm quan tâm đến sắc mặt của người kia một chút nào.
"sao lại khó ở? nói em nghe."
"jeong jihoon." anh bỗng dưng ngừng mọi hoạt động, quay ra nhìn jihoon.
"em nghe."
"chia tay rồi. ngừng quan tâm nhau lại đi." nói xong hyeonjoon quay người lại về phía bàn máy tính. anh tắt đi rồi đứng lên tiện tay đẩy nhẹ người đang đứng bên cạnh một cái rồi trở về phòng.
tức ghê. hai người vẫn còn ngủ chung và điều đó làm cho choi hyeonjoon không thể ngủ nổi. jihoon đứng ngoài một lúc cậu mới đi vào phòng, thằng nhóc chỉ dám nhẹ nhàng đi đến cạnh giường để xem anh nó đã ngủ chưa. sau khi chắc chắn rằng anh đã ngủ thì cậu mới nhẹ nhàng đặt một nụ hôn xuống tóc người kia rồi đi về phía bên kia của giường nằm ngủ.
sáng hôm sau hyeonjoon không muốn thức dậy, anh nằm lì trên giường kệ mẹ thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng. anh chỉ muốn ngủ cả ngày, nằm trên giường cuộn chăn lại không hề muốn thức dậy để đối mặt với hiện thực. phải choi hyeonjoon và jeong jihoon đã chia tay rồi. người nói ra lời chia tay lại là jeong jihoon và người nhanh nhảu chấp nhận lại là choi hyeonjoon.
từ hôm đó đến giờ chỉ có tên khốn jeong jihoon kia là vẫn còn cười nói vui vẻ, còn choi hyeonjoon đêm nào cũng khóc hết nước mắt. đang ngủ mà bị cánh tay của người kia kéo vào ôm là lại bừng tỉnh rồi nhẹ nhàng chảy nước mắt. cứ như thế, anh khóc đến khi ngủ thiếp đi. choi hyeonjoon không cười nổi. cứ nhìn thấy jeong jihoon là lòng anh lại đau nhói, anh chỉ muốn khóc thật to.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Choran] mao lan và cuộc sống của họ.
Fanfictiontác giả: bánh bí ngô. tên đã được đổi. ooc. các tình tiết không có thật. hạn chế tin vào những gì được viết ra. "choi hyeonjoon sao mà cứng đầu quá." "đừng có chia tay tôi. tôi mách bố đấy."