0. Khởi đầu là gió bão

74 21 1
                                    

Hôm nay mưa lớn, ầm ầm đổ xuống vành tai toàn bộ người dân vùng núi những tiếng não nề quát mắng, vù vù kéo đến mây đen gió lớn. Đường phố sạch trơn, nhớp nháp, để lại ô nước nhỏ cứ bung ra rồi lại chìm xuống. Cả vùng đất trù phú màu mỡ và cây cỏ bị bao trùm lên màu đen tối mịt mù, sóng trời ầm ập cuộn về như thủy thần, nuốt trọn tất cả vào giá lạnh. Bao trọn những màu sắc đẹp đẽ của cuộc sống vào gam màu lạnh lẽo tựa sương.

Thời tiết như vậy, người dân được nghỉ làm, nghỉ học, ở nhà tránh bão, duy chỉ có những người hùng vẫn thường xuyên đi tuần tra cùng cảnh sát và lực lượng quân đội, phòng trừ những vụ mất tích và sạt lở nghiêm trọng. Ai cũng nhanh nhanh chóng chóng tuần tra, di tản người dân vùng núi về nơi an toàn lánh nạn.

Tiếng mưa ồn ào dập đi âm thanh cầu cứu nhỏ bé của người phụ nữ tóc xõa dài, gương mặt đau đớn nhưng ánh mắt đầy hi vọng hướng về những người anh hùng của đất nước đằng kia. Người phụ nữ dường như vắt kiệt toàn bộ sức lực mình có, ôm bụng lớn bước từng bước nặng nhọc đến chỗ dân làng tập trung. Trưởng làng cuối cùng cũng phát hiện ra một thai phụ đang sắp lâm bồn, lập tức kêu gọi mọi người xung quanh và chiến sĩ bộ đội cứu giúp.

Thấy bản thân cuối cùng cũng được để ý, người mẹ mỉm cười hạnh phúc, gắng gượng lần cuối đưa người ngã vào vòng tay của người dân cùng làng, để lại di nguyện cuối cùng của mình.

"Mikari.."

"Tên của con bé, là Mikari"

Và cơ thể bầm dập của người thiếu phụ trẻ trung thả lỏng hoàn toàn, tiếng la ó vang vọng khắp núi rừng, tiếng cầu cứu và sự hoảng sợ cùng lúc đan chéo vào nhau. Âm thanh hỗn tạp, đinh tai nhức óc, và người phụ nữ nằm đó, yên lặng rơi nước mắt. Cơn mưa nhẹ dần, xóa đi dấu vết những giọt nước âm thầm trên gò má người, và ôm người trong làn mưa lạnh mỏng manh. 

Công tác sơ tản diễn ra ngày càng nặng nhọc, càng ngày càng vội vã, vắt kiệt sức lực của cả quân đội. Mưa ngày một nặng hạt, đường đi càng trơn trượt nhưng thân thể người phụ nữ cùng bào thai 9 tháng vẫn nguyên vẹn được đưa tới nhà sơ tán sớm nhất có thể để thực hiện công tác cứu trợ kịp thời cho sinh linh bé nhỏ. Thời gian trôi qua lâu thật lâu, mất vài canh giờ, Mikari ra đời. Con bé nhè nhẹ thở đều, không hề la ó. Âm thanh nín lặng kéo dài từ trong nhà ra đến tận hàng người ngoài cửa vẫn đang đợi chờ thông báo cuối cùng của bà đỡ đẻ.

Nhưng con bé chưa chết, nó vẫn thở nhịp nhàng, tim vẫn đập, chỉ là im lặng mà thôi. Những người đàn bà chứng kiến việc người mẹ đã mất trước khi con kịp chào đời đều không thể đứng yên mà gục đầu vào nhau. Không nghe được họ đang sợ hãi điều gì, chỉ thấy tiếng lộp độp trên mái nhẹ dần đều, mất một lúc rồi tắt hẳn. Trưởng làng nhìn đứa trẻ, trước cơ mặt hoảng hốt của bà đỡ, ông bế đứa bé mang ra ngoài. Ngay khoảnh khắc đứa trẻ bật khóc khi được giơ lên trên cao, tia sáng mặt trời le lói phủ xuống vùng đất lầy lội. Mưa đã tạnh từ lâu, trong lòng người dân bản địa ngày ấy cũng le lói ánh sáng mới.

Tiếng chuông gió lanh lảnh bên thềm, bình yên lại đến bên làng quê họ, một lần nữa.

--------------------------------

tác giả: quachbuingocdiep (Aki Hiramija)

cre bookcover: tui không biết nữa :((( tui lưu ảnh lâu rồi mà không ghi cre lại nên giờ mất :((( ai giúp tui tìm với

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Jun 15, 2023 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[BnHA] BlueNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ