6.

9.8K 783 33
                                    

Kim Kwanghee đang cố lục lại kí ức của mình, tự hỏi liệu có phải sáng nay mình bước chân trái ra đường rồi không?

Gặp chuyện của Ryu Minseok đã đành, lại còn phải đem nó về nhà, giờ thì lại ngồi với nó nhìn cái lịch sử đấu không một trận thắng của mình từ chiều đến giờ.

"Anh Kwanghee, anh Kwanghee."

"Làm sao nữa?"

"Anh Kwanghee...không biết chơi..."

"..."

Cũng may Kim Kwanghee cản miệng mình lại kịp, nếu không sẽ văng tục luôn trước mặt Ryu Minseok mất. Đầu tóc của anh bây giờ cũng bị Ryu Minseok làm cho rối tung lên. Không hiểu kiểu gì chơi 9 trận thì gặp Lee Minhyung đến 3 trận. Rõ ràng đã cố tránh cái ID T1 Gumayusi kia ra nhưng không hiểu sao vẫn bị cái ID đó gank đến xám cả màn hình.

Kim Kwanghee cuối cùng cũng bất lực mà tắt máy tính rồi bế Ryu Minseok xuống phòng bếp.

"Bé như này thì ăn gì được nhỉ?'

"Sữa."

"Sao uống sữa mãi thế? Uống nhiều sữa có chết không nhỉ?"

"Sữa."

Kim Kwanghee kinh nghiệm trong mấy việc chăm trẻ con hoàn toàn bằng không, vậy mà thật sự lên mạng để tra xem trẻ con uống nhiều sữa có chết không. Nếu có người lớn ở đây thật sự đã muốn đánh Kim Kwanghee lắm rồi.

Cuối cùng vẫn là phải nhắn tin cho Bae Seongwoong.

[Anh, Ryu Minseok ăn gì giờ? Ăn được cá hay gà không?]

[Đm, cho nó uống sữa ấy. Sữa để trong túi sáng nay đưa cho rồi đấy, pha nước nóng với 5 thìa rồi để vào bình, nhớ phải thử xem nóng không đấy, bỏng miệng thì dở.]

[Uống nhiều sữa có chết không anh?]

[...]

Kim Kwanghee đặt Ryu Minseok lên bàn ăn rồi ngồi pha sữa cho nó, lúc pha còn đưa lên miệng thử vị rồi nhăn mặt.

"Đệch, nhạt thế."

Ryu Minseok nhận được sữa thì ngoan ngoãn ngồi trên bàn uống rồi nhìn Kim Kwanghee ăn cơm.

"Làm sao? Nhìn gì? Anh mày đáng lẽ giờ đang vui vẻ ở Jeju giờ phải làm bảo mẫu cho mày đây."

"Ay. Anh Kwanghee, uống sữa."

"Khỏi cần."

Lần đầu tiên Kim Kwanghee cảm thấy cơm nhà không ngon chút nào, một phần là do bản thân cũng không ngấm được tay nghề của chính mình, một phần là bởi vì vừa ăn vừa nghĩ về việc bản thân vừa trải qua một ngày khóc không ra nước mắt như thế nào.

"Ryu Minseok, mày có biết là, mày đang làm khổ anh không hả? Nguyên một ngày hôm nay, anh phải ngồi trông mày đến ê cả lưng, rồi đến lúc chơi game mày cũng không cho anh được chơi bình thường, lại còn phá hỏng lego của anh. Nào nói xem, có phải mày bất mãn với anh lắm không?"

Ryu Minseok nghe cũng không hiểu gì, một tay cầm bình sữa, tay còn lại vẫn nghịch nghịch chiếc máy bay mô hình.

"Máy bay."

Tuyển thủ Keria đâu rồi? [guria]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ