“Không liên quan gì đến cô ấy.” Cô nghe thấy Kim Taehyung lớn tiếng ngăn cản.
Cô hiểu ý hắn, hắn muốn cô đừng đi. Nhưng nếu bọn họ nói chuyện ổn cả rồi, thì sao hắn lại sợ cô đến. Nhất định là hắn đã gặp chuyện!
Không đi, cô sẽ hối hận cả đời.
Đi, không biết là giúp hắn hay hại hắn?
Cô đang đấu tranh nội tâm kịch liệt thì đột nhiên hai tay bị giữ chặt, cô giật mình, vội vàng bóp cò. Nhưng mấy tên kia cũng không phải dạng tầm thường.
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, cô bắn trúng ngực hai tên, bắn trúng tay một tên khác nữa. Bỗng một tên đứng đằng sau giữ chặt hai cánh tay cô rồi nhắm súng vào chính giữa ấn đường cô…
Cô nhắm mắt tuyệt vọng, mặc cho chúng trói hai tay ra sau lưng. Bố cô nói đúng. Phụ nữ không nên làm cảnh sát càng không nên đến khu vực này.
Cho dù có trải qua nhiều năm huấn luyện chuyên nghiệp thì vẫn không thể bỏ được thiên tính nữ nhi bình thường, hành động theo tình cảm.
Đúng vào thời khắc quan trọng này cô lại không thể làm được gì cho hắn.
Cô bị bọn chúng đưa đến một quán rượu cách đó rất xa. Quán rượu vốn đã rất cũ nát, lại thêm mấy chục tên quần áo lôi thôi, mặt mũi đáng ghét khiến cho nó càng trở nên dơ bẩn.
Chúng lôi cô qua đám người đó, lúc dừng lại thì vừa đứng đối diện với Kim Taehyung.
Hắn nhìn cô, nhắm mắt bất lực, quay đầu đi, dường như muốn nói với cô rằng: “Sao em ngốc vậy?”
Cô nhìn đám người hung hăng cầm vũ khí đứng chật kín phòng, rồi lại quay sang nhìn hai tên đàn em cạnh hắn, nếu có thể, cô rất muốn hỏi hắn: “Anh có não không vậy?
Trong tình thế này mà chỉ mang theo có hai người! Cho dù là muốn thể hiện thành ý thì cũng không thể mạo hiểm như vậy!”
Kang Sungjin quan sát cô một lượt, hưng phấn nói: “Người đã đến đông đủ! Kim Taehyung, mày muốn nói gì thì nói đi!”
Taehyung dung đứng dậy, rót một chén trà, hai tay bưng đến trước bộ mặt hung hăng của hắn: “Kang đại ca, em vẫn còn trẻ người non dạ không hiểu biết, hôm nay em đến đây kính trà nhận lỗi với anh, anh đại nhân đại lượng, xin đừng chấp em!”
Kang Sungjin đỡ lấy chén trà vẫn còn nóng hất vào mặt Kim Taehyung.
“Mẹ kiếp, mày cầm dao đâm tao, mày nghĩ một chén trà này là xong chuyện à?”
Cô cắn môi, kinh ngạc nhìn Taehyung. Cô không ngờ Kang Sungjin lại bị kích động như vậy, Taehyung đi giết hắn cũng có nghĩa là hắn tự tìm đến cái chết.
Không cần nghĩ cũng biết, không giết được Kang Sungjin thì nhất định phải chết, giết được hắn rồi thì nhất định chết không toàn thây.
Kim Taehyung nắm chặt hai bàn tay, cố nén tức giận, lau nước trên mặt, mỉm cười nói: “Em sai rồi! Hôm đó em uống nhiều quá, nhìn nhầm người… không thì tụi đệ tử của em đã không ngăn em lại. Đại ca, em cũng không làm anh bị thương, còn bị người của anh cho một dao, anh còn muốn thế nào nữa ạ?”
BẠN ĐANG ĐỌC
Nụ hôn của sói [ KIM TAEHYUNG 18+ ]
RomanceChuyển ver Tác giả: Diệp lạc vô tâm Sẽ như thế nào nếu 1 tên sát thủ lại yêu điên cuồng nữ cảnh sát xinh đẹp?!