Chương 15

454 39 4
                                    

"A...nóng em."

Ran vội đặt bát cháo xuống, đưa ly nước cho Rindou. Lúc này Kakuchou cùng Izana cũng bước vào, Kakuchou vẫn chưa khỏi hẳn thì phải.

"Mày đỡ hơn chưa, Kakuchou?"

Rindou nhìn hắn rồi nhìn phần băng trắng lộ ra sau cổ áo bệnh nhân. Thấy hắn gật đầu, cậu cũng thở ra một hơi. Izana đi tới rồi nhìn cánh tay đang truyền nước của cậu. Trầm ngâm một lúc lâu, hắn với cất tiếng.

"Thiên Trúc...tao muốn giao nó cho chúng mày quyết định, Tứ thiên vương. Mocchi, Shion và Mucho đã đồng ý theo ý tao. Còn tụi mày?"

"Tao sẽ theo mày, dù thế nào đi nữa, Izana."

Kakuchou đáp ngay tức khắc, Ran bỗng cúi đầu xuống không nói gì. Rindou có nhìn qua Ran rồi cũng quyết tâm nói.

"Tao không đồng ý theo mày đâu Izana."

Izana nghe vậy cũng có chút thất vọng rồi cũng gật đầu. Nhưng ngay sau đó liền ngơ người trước câu nói của cậu.

"Tao chẳng biết mày định làm gì Thiên Trúc nhưng tao muốn giữ Thiên Trúc."

Rindou nhìn Izana cười rồi lại nói tiếp bằng cái giọng ngọt ngào ấy.

"Mày biết không, anh em tao đã chối bỏ cái câu nói trước đó về việc không cần băng đảng chỉ vì mày và Thiên Trúc đấy. Nếu mày phá hủy nó đi thì là mày không nể anh em tụi tao--"

Rindou giật mình ngắt luôn câu, Izana ôm chầm lấy cậu đang ngồi trên giường bệnh. Hắn ôm thật chặt, như sợ mất đi cậu.

Hắn nhớ, hắn nhớ khoảng thời gian mà hắn còn ấp ủ ước mơ tạo lập một 'vương quốc' của riêng mình. Hắn nhớ S62 thế hệ cực ác và hắn đã có những kỉ niệm quý báu như thế nào. Hắn nhớ chứ. 

Izana không muốn mất đi Thiên Trúc, vĩnh viễn là như vậy.

"Tao...Rinrin..."

Ran bỗng ngập ngừng lên tiếng. Anh vẫn cúi mặt nhìn xuống hai bàn tay đang siết chặt quần của mình, điều chỉnh giọng một chút rồi tiếp tục nói.

"Izana, tao vẫn nhớ chúng ta đã hứa những gì về tương lai và Thiên Trúc. Nhưng Izana...Rindou gần đây...thằng bé quá yếu đuối và dễ dàng gặp tình trạng như trận chiến hôm đó. Nó có quá nhiều triệu chứng của một căn bệnh không tên."

Giọng Ran nghẹn ắng lại, Rindou cùng Izana cũng ngơ người ra khi nghe Ran nói. Đến cậu còn không nhận thấy dấu hiệu kì lạ của cơ thể mình, có lẽ vì cậu quá vô tâm với bản thân.

"Tao sợ...Rindou sẽ gặp nguy hiểm. Tuy rằng dấn thân vào giới bất lượng đã phải đối mặt với nguy hiểm rình rập nhưng lần này...thật sự nghiêm trọng lắm Izana."

Kakuchou lặng người lắng nghe tất cả, hắn cũng để ý mà.

Rindou ngủ không đúng giờ giấc, ngủ còn nhiều hơn bình thường. Cứ hễ cậu suy nghĩ gì đó phức tạp lại khiến đầu cậu đau mạnh, cả máu mũi cũng chảy, đôi khi còn nặng hơn là khó thở và nôn ra máu...

Hắn vẫn nhớ cái cảnh đêm ấy, khi hắn đang quỳ trên đất nhìn máu từ mũi và miệng cậu chảy trên khuôn mặt rồi xuống vùng cổ trắng nõn. 

[AllRindou] Sắc tím lạc lối.Where stories live. Discover now