Itoshi Rin - Mắt nguyệt tóc tơ [R16]

3.2K 157 53
                                    

[Sẽ beta lại vì chưa ưng lắm, nhưng chưa biết là bao giờ, hoặc có thể là không bao giờ:D]

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

[Sẽ beta lại vì chưa ưng lắm, nhưng chưa biết là bao giờ, hoặc có thể là không bao giờ:D]


Rin khen em đẹp, vào những đêm tóc tơ phủ dài trên vai áo, tư tình chan chứa trong ánh mắt tựa mảnh trăng non.

--

- Rin à, Rin!

- Sao anh lại khóc?

Rin khẽ cựa đầu trên gối bông, những sợi tóc xanh đen yêu kiều trượt nhẹ trên sóng mũi. Gã trai gờn gợn cảm nhận tàn dư thống khổ và chút nhói trong tim dần trào ngược lên cổ họng, song, vì tiếng em thủ thỉ mà lòng vẫn chẳng hề đớn đau. 

Mở mắt giữa màn đêm đen kịt, hơi thở nhẹ tựa khói sương. Hắn đảo mắt, nhìn em. Thiếu nữ nhũn nhặn trong bộ váy ngủ, đèn ngủ vàng kim chỉ càng làm màu da nhợt nhạt ấy tỏa sáng hơn bao giờ hết. 

Rồi khẽ nheo mi mắt, ánh xanh biến mất sau rèm mi khi ngón tay mềm mại của em nhẹ lau đi thứ chất lỏng mặt chát, chợt nhận ra một bên gối đã ướt đẫm. 

- Ngồi dậy từ từ thôi, chấn thương của anh chưa khỏi.

Nửa mơ nửa tỉnh, vết thương bên vai phải lại đau nhức dữ dội. Rin muốn gục ngã, mãi mãi chìm trong giấc mộng và cầu mong đừng ai đưa mình về thực tại. Nhưng cuộc sống thì bao giờ cũng nghiệt ngã hơn trong mơ, thế là chấp nhận sự thật, hắn gạt em đi.  

Rin nhớ rõ, rõ như in khoảnh khắc bản thân ngã nhào xuống sau khi hụt mất bàn thắng, và cơn đau ở vai cứ thế dội vào đại não. Không chỉ đau, mà còn là tủi nhục. Sân cỏ là nơi duy nhất hắn có thể tỏ ra thật mạnh mẽ, mà giờ đây lại thảm bại đến vậy. 

Đoạn, Rin xuống giường, bỏ ra khỏi phòng khiến bé con phải lặng thinh nhìn tấm cửa gỗ lạnh lùng khép lại. Bên gối là mùi hương dầu gội quen thuộc, em não lòng, buông mi nhìn tấm lưng người nọ mất dần trong tầm mắt. 

Nghe tiếng bước chân người yêu nặng nề dẫm trên sàn gỗ, lòng em nặng trĩu, cảm nhận tình trạng tâm lí của Rin ngày càng tồi tệ hơn mà chẳng biết nên làm thế nào.

Gót chân trần lướt trên sàn gỗ lạnh, em thu hết can đảm, lượn khắp căn hộ tối và dừng lại trước phòng tắm đóng kín cửa. Tay nắm kim loại lạnh ngắt chợt làm em nổi da gà, nhưng rồi cũng lấy bình tĩnh mở cửa ra.

- Em biết anh sẽ ở đây. 

Hai mắt đảo hờ, em ngước nhìn bóng hình cao lêu khêu đứng trước tấm gương tráng bạc. 

[R21] Blue Lock x Reader | Cuddly Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ