🌞 - one

3.6K 234 0
                                    

" ba bé ơi hôm nay em đậu buồn nhắm ơ ."

" sao mà em đậu lại buồn nhắm ? em đậu kể ba nghe nào ."

em đậu vừa đi học mẫu giáo về , xe buýt dừng lại trước căn nhà lớn cuối phố . em đậu được ba bé đón từ tay cô giáo mà mặt buồn hiu không nói không rằng chỉ vẫy tay cho có lệ tạm biệt cô thôi . càng nghĩ càng buồn nên em đậu dụi vào cổ ba bé của em hưởng thụ mấy cái vuốt ve yêu thương . bùi xuân trường thấy hoàng tôn long biên nhà mình cứ ỉ ôi trong lòng mãi cũng sốt ruột , con yêu con quý của anh làm sao mà làm ngơ được .

" em đậu bị bác minh trêu ạ ."

" bác minh trêu gì em của ba thế nhỉ ? "

" bác minh bảo ba bự đi cưới mấy cô khác rồi , ba bự hết thương em đậu rồi . "

xuân trường chửi thầm trong họng cái vị phụ huynh ăn nói thiếu điểm dừng kia . thiếu gì chuyện để nói mà cứ đợi giờ về đón con vô tình nhìn thấy thằng đậu là lại móc mỉa thằng nhỏ mấy câu làm nó về đến nhà lại gục đầu trên vai anh tiu ngỉu không nói năng gì . tức lắm cơ , trẻ con tí tuổi mà cứ đi làm nó tủi thân , ba bé thương em đậu lắm .

mà nói gì thì nói , ba bự của em đậu cũng chả bao giờ thấy ló mặt ra ngoài nên bị người xung quanh nói thế là phải . tối đêm ba bự vẫn về nhà suốt đấy , nhưng em đậu tám giờ tối đã ngủ mất thành ra chẳng được ôm ôm ba bự làm em cũng nhớ ba . sáng ra thì ba bự cũng đi từ sớm lắm , làm sao mà em đậu dậy được . đậu cũng biết là công việc của ba bự rất bận qua lời kể của xuân trường và em đậu thương ba bự vất vả ơi là vất vả , nhưng ba bự làm em đậu bị trêu nên em đậu cũng hơi có tí xíu giận ba bự cơ .

" giờ em đậu vào nhà rửa tay rồi ăn cơm nha . ba gọi xem ba bự có về ăn không ."

" vâng ạ ."

xuân trường thả em đậu xuống đất sau khi đã cởi giày và balo cho em , nhìn đậu lon ton chạy vào bếp thở dài . nhà ở long biên của ngọc chương a.k.a ba bự rộng lắm nhưng chỉ có mỗi xuân trường với đậu ở . ngọc chương cứ như đi khách sạn, về ôm vợ ngủ một đêm rồi sáng hôm sau đã biến tăm từ sáng sớm .

ngọc chương đang ngồi vò đầu ở phòng thu với cái bụng đói meo , lão dạo này bận với mấy con beat phát rồ , thời gian chạy nhạc không có chứ nói gì ăn với ngủ làm em bé đô con của xuân trường sụt mất ba bốn cân , trông tiều tụy thấy rõ . ngọc chương thèm mùi xuân trường như lên cơn , có hôm còn dụ anh trốn con lên phòng thu cho lão hít mấy phát đỡ nghiện . nhìn thấy điện thoại rung lên từng nhịp thông báo cuộc gọi đến từ vợ , ngọc chương sáng cả mắt . mấy lần trường cũng khó chịu với cái tên này nhưng giờ thì cũng kệ rồi , lão lưu kiểu gì thì lưu , miễn cứ nghe máy là được .

vợ ơi em đây _ ngọc chương dựa ra ghế chời tủm tỉm , lão đợi mãi cuộc điện thoại của anh . người như vũ ngọc chương biết đếch nào được lịch sinh hoạt của em đậu , lão sợ gọi lại dở tay anh làm gì đấy nên ít dám gọi lắm . chăm đậu vất vả rồi , đợi bao giờ xuân trường rảnh gọi thì lão mới vội nghe thôi .

nay về một hôm được không ? _ xuân trường cau mày nói , giọng của vũ ngọc chương khàn khàn do nốc cà phê đá quá độ , anh cũng thừa biết lão không thiết tha gì với ăn uống điều độ nên cứ đồ ăn nhanh với cà phê mà xơi thôi , nghĩ vừa khổ thân vừa chán . thôi hôm nay có gì cũng phải năn nỉ hết nước hết cái cho lão về ăn cơm một hôm với em đậu , cái dạ dày inox của vũ ngọc chương chắc cũng sắp chịu hết nổi với đống hamburger và cà phê nguyên chất rồi .

con trai cưng - ct Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ