21

332 29 0
                                    

Sáng sớm hôm sau hyunjin dường như đã đỡ hơn nhưng dư âm vẫn còn nên đầu đau vô cùng. Anh khó khăn ngồi dậy nhìn quanh một lúc, hai tay xoa hai bên thái dương muốn nhớ lại chuyện hôm qua. Sau khi nhớ ra jisung đã đến nhà mình ,anh liền mặc cho đầu óc đang choáng váng mà chạy ra tìm cậu. Không thấy bóng dáng cậu đâu. Anh có chút hụt hẫng định bỏ vào phòng.

Nhưng rồi trong phòng bếp có tiếng lầm rầm, anh chạy vào bếp ai ngờ bắt gặp hình ảnh cậu đâu loay hoay nấu cháo

"aiss...sao mà nhiều nước thế này!"

"j-jisungie..."

"oh..cậu dậy rồi à?" cậu quay ra,anh vui mừng chạy đến ôm cậu

"ấy...này này! Cậu mới khỏi đừng đi lại nhiều vậy chứ!"

"thật may...thật may vì cậu ở lại..."

Anh ôm chặt lấy cậu, jisung nghe vậy thì cũng đưa tay ra mà ôm lại.

"thôi được rồi! Mau bỏ đi nào...cháo của tớ đang hỏng hết rồi này!"

Anh thả cậu ra, đứng nhìn bóng lưng đang loay hoay của cậu

"aiss..cho lố nước quá rồi"

Cậu nhăn nhó múc thìa cháo lên rồi nhìn nồi cháo loãng, anh tiến lại gần cầm lấy muỗng cháo của cậu mà ăn

"ya! Cậu bị điên à? Cháo này tớ nấu hỏng mất rồi không ngon đâu! Muốn ăn thì để tớ ra ngoài mua"

"ngon lắm...cậu nấu rất ngon"

"ôi trời ốm xong cậu bị khùng hả?" jisung luống cuống sờ trán anh

"của jisung thì lúc nào cũng ngon.." anh cười, dụi má vào tay cậu

'đ-đáng yêu chết mất...'

"è hem...ma-mau ra ngoài đợi đi...để tớ đi mua cháo"

Jisung ngại ngùng đẩy anh ra ngoài ghế ngồi

"ngồi im đây...đợi tớ"

Nghe cậu nói trong lòng anh liền có vài tia bất an, anh sợ cậu sẽ chạy mất liền kéo lấy tay cậu, ôm chặt eo không cho cậu đi

"n-này! Thả tớ ra nào hyunjin..."

"không...không cần đâu...cậu đừng đi! Tớ không ăn đâu! Cậu ở lại đi..đừng đi đâu"

"aiss...thôi nào thả tớ ra đi hyunjin! Cậu không ăn không uống thuốc sẽ lại bệnh đó"

"không đâu mà..."

"haizz...tớ sẽ không bỏ đi được chứ? Giờ thì thả tớ ra nào"

"nhưng tớ..."

"haizz...hyunjin à! Tớ sẽ không bỏ đi đâu cả! Cậu đừng sợ được không?"

"không thể! Anh ta sẽ cướp cậu đi! tên đó chắc chắn sẽ bắt cậu đi khỏi tớ!"

"anh ta? Ai?"

"cái tên có khuôn mặt lưu manh đó!"

" cậu đang nhắc đến ai vậy?"

"minho! Tên tiền bối đó! Anh ta chắc chắn sẽ bắt cậu đi!"

"cái gì chứ? Khoan đã nào...không đâu hyunjin...anh ấy không có bắt tớ"

"tớ không tin đâu! Tớ không cho cậu đi đâu cả..." càng nói tay anh càng ôm chặt

|hyunsung| tác hợpNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ