Chap cuối của fic nha mn
Còn ngoại truyện của Jhope thì tui sẽ đăng sau vì quá lười nhaCảm ơn các readers đã đọc và bình chọn cho tớ nha 🌷
Bắt đầu vào fic nào
_______________________________________________
Bảy giờ sáng, Min Yoongi vẫn mở mắt nhìn Park Jimin và trách bản thân mình. Hắn đã không nhớ rõ hắn nói câu nói kia bao nhiêu lần, chỉ biết trời càng sáng hắn càng run rẩy lo sợ.
Min Yoongi cẩn thận hôn lên trán cậu, hắn buồn bã bước ra khỏi phòng.
Min Taehyung và Min Eri ngồi ngay ngắn trên bàn ăn đã nấu sẵn. Min Eri cổ vẫn còn vết hằn dấu tay hắn nhìn hắn lấy lòng.
Min Eri : Anh trai..anh...
"Câm miệng!"
Min Yoongi nghe thấy giọng nói Min Eri hai mắt liền long lên sòng sọc, gân xanh trên trán cũng nổi lên chục đường, điên cuồng hung hãn muốn băm vằm chết cô ta.
Hắn vứt cho Min Taehyung một cái thẻ, lạnh giọng :
"Cậu mang cô ta cút! Nhanh!"
Min Yoongi lườm Min Eri, ý bảo cô ta nhanh đi thu dọn. Cô ta vẫn tỏ vẻ nhu hòa đi dọn đồ mang ra khỏi nhà.
Hai kẻ kia vừa đi, Min Yoongi đã điên tiếc quơ hết chén đĩa trên bàn xuống đất. Hắn biết hắn khỏi bệnh. Hắn không còn muốn tổn thương chính mình nhưng hắn lại đi tổn thương người khác. Người đó lại là bảo bối trân quý nhất đời hắn.
Hắn nhìn chằm chằm bàn tay mình, đôi bàn tay ghì chặc hông cậu đêm qua, gây ra hai dấu bầm đen kinh sợ.. Hắn nhìn chằm chằm bàn tay mình, đôi bàn tay ghì chặc hông Hắn chẳng có chỗ nào tốt cả...nhưng hắn lại muốn cậu tiểu thiên sứ của hắn.
Cậu nhóc vào hơn 10 năm trước mặt áo phông trắng, quần thun đen, giày ba ta, thanh thuần chạy tới chặn đường hắn lúc hắn vừa đi học về. Cậu nhóc khoảng 8 -9 tuổi chạy tới phát cho hắn một chai nước suối tươi cười lộ lúm đồng tiền nhỏ
"Hyung, em đang phát nước chỗ này, cái này cho anh đấy!"
Một chai nước suối chỉ 5 won rẻ tiền khiến hắn ngây ngốc mãi.. Năm hắn học cao trung lại một lần nữa gặp cậu. Tiểu Thiên sứ vẫn vậy chạy đến che chở hắn khỏi một đám bạn cùng khối vây hắn trêu chọc hắn. Hắn nhớ lúc đó bọn nó đều hùa nhau nói hắn là đồ câm, gà bệnh, bệnh hoạn... Cậu nhóc kia chạy tới, chen vào giữa đám đó, giang tay chở che hẳn,
dõng dạc nói :"Anh ấy không có bệnh!"
Một câu đó thôi thúc tâm trí hắn nhớ về cậu, muốn cậu. Muốn cậu ở cạnh hắn cả đời..
Hắn vẫn ngây ngốc. Park Jimin đã đến gần hắn từ lúc nào.
Khi hắn tự trách mình như thế cậu đã tỉnh..
Thật ra cậu rất sợ, khi hôm qua hắn như thế. Rất đau...cậu muốn tránh xa hắn, ghét bỏ hẳn. nhưng hình như không thể nữa. Lúc hắn tự trách mình làm tim cậu đau đớn hơn. Cậu chỉ muốn ở cạnh hắn thôi. Nên cậu đã lếch thân mình xuống giường, tìm một bộ đồ mặc vào, bước xuống tìm hắn.
BẠN ĐANG ĐỌC
(Yoonmin)- (CTh) Trọng sinh -Giữ chặt Min Tổng
FanfictionVâng đây là truyện được chuyển thể từ dạng one shot thành fic và đã có sự đồng ý và hợp tác từ quản lí kênh, nội dung kịch bản. Thể loại: Trọng sinh, sủng, ngọt, ngược nhẹ, đam, h+, ôn nhu sủng công × đanh đá tiểu manh thụ,... Couple : YoonMin Tác g...