five

1.7K 67 2
                                    

🐰:Taehyung à?hôm nay anh về sớm được ko? (ánh mắt không nhìn Hắn cần đũa chọc chọc vào bát cơm trước mặt).

Nhìn thấy vẻ mặt đáng yêu của Jeon Jungkook làm Kim Taehyung dở khóc dở cười,bàn tay to lớn đưa lên định xoa đầu Jungkook thì vội khựng lại,Jungkook hiểu ý liền đưa đầu nhỏ đến bên tay Taehyung để Hắn mặc sức xoa xoa.

Kim Taehyung ánh mắt chứa bao nhiêu yêu thương có bấy nhiêu,sủng nịnh nói:

🐯: Anh sẽ cố gắng về sớm nhất có thể được chứ?

(ánh mắt long lanh nhìn hắn)

🐰: Thật không?

🐯: Thật ( bẹo má JungKook).

🐰: Được rồi, anh hứa rồi đấy nhá!!

Tiễn Kim Taehyung ra đến cổng Jeon Jungkook chợt nhớ ra gì đó xong lại níu áo Taehyung miệng nhỏ thốt ra hai chữ"hôn em" làm Kim Taehyung giật bắn người nhưng cũng ngoan ngoãn làm theo một tiếng chụt vang lên bên má bên phải của Jungkook.

🐰: Không phải, ở đây ( chỉ vào môi).

Lời nói kèm theo hành động của Jeon Jungkook thành công làm Kim Taehyung há hốc mồm!

Jungkook nhàm chán nhìn nam Hắn trước mặt có cần phản ứng thái quá như vậy không?kiếp trước mấy việc này chỉ có trong mơ,chắc kiếp này Jungkook phải làm thật nhiều mới được!

Kim Taehyung vẫn còn đứng đực ra đó,Jungkook lắc đầu nhón chân lên hôn môi, Hắn cảm nhận thứ mềm mềm chạm môi Taehyung mới hoàn hồn nhìn lại thì Jungkook đã chạy mất.

---------------

Trên đường đến Kim thị gương mặt Kim Taehyung vẫn còn ngốc ngốc tay luôn sờ lên môi rồi cười hề hề!

Hẳn đang chờ đèn đỏ,nó vốn đã chuyển xanh phía sau còi xe ầm ĩ nhưng Kim Taehyung phía trên đâu có nghe lọt tay,cho đến khi có người gõ cửa kính Taehyung mới chịu lái xe đi,hôm nay Kim tổng đi làm mặt tươi không cần tưới nhân viên đồn ầm lên.

-----------------

🐰: Chán quá đi mất!!!

Jeon Jungkook nằm dài trên sofa lăn lộn tự nhiên nhớ Kim Taehyung quá,chết tiệt, nhớ lại vẻ tuấn mỹ của nam nhân,Hắn một thân ôn nhu,ánh mắt đậm tình có khi nào ai Hắn cũng thế??vậy đâu có được? chỉ được ôn nhu với mình y thôi,bố con thằng nào mà động vào xem Jeon Jungkook lóc da,móc mắt ra.

Nhớ quá đi mất,nghĩ là làm Jungkook lấy điện thoại ra gọi ngay cho Hắn,vài hồi chuông vang lên,giọng nói trầm ấm vang lên bên tai làm Y nhân mỉm cười.

🐯📞: Anh nghe

🐰📞: Anh ơi?

🐯📞: Anh đây

🐰📞: Anh ơi?

🐯📞:*Bật cười*   Anh đây

🐰📞: Nhớ anh

Dường như Kim Taehyung đã bắt được nhịp kể từ lần Jungkook tỉnh dậy,Hắn cũng đã dần quen với những lời nói như mật rót vào tai,môi mỏng tạo nên đường cong hoàn hảo,ánh mắt chứa bao nhiêu ôn nhu,giọng trầm ấm trả lời Jungkook.

🐯📞 : Anh cũng nhớ em.

Lời vừa thốt ra đến bên đầu dây bên kia chỉ còn nghe được tiếng cười lí nhí của ai kia,càng làm tâm trạng Kim Taehyung trở nên tốt hơn gấp bội phần bồi thêm một câu nữa mới để Jungkook tắt máy.

🐯📞: Anh sẽ về sớm

🐰📞: Dạ !!

Chờ đến khi Jungkook tắt máy Kim Taehyung mới để điện thoại xuống tiếp tục vào công việc, hôm nay Hằn sẽ về sớm với 'bé con' ở nhà.

Dù là kiếp trước hay kiếp này sự ưu tiên dành cho Jungkook vẫn là nhất chưa bao giờ thay đổi ,việc đơn giản nhất là Jeon Jungkook chính là người kết thúc cuộc gọi trước chỉ là Kim Taehyung đơn thuần muốn thế thôi Hắn chưa bao giờ kết thúc trước!

_______________________________________________

Chán Wattpad quá à, ngồi sửa lỗi cả buổi đăng lên vẫn sai như cũ ☺️

Xinh yêu vote cho tớ nha 🙆🏼‍♀️💛




 (Taekook) Trọng sinh về làm chồng nhỏ Kim Taehyung - [ CTh ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ