Oneshort các otp vì tác giả đã vã.

72 6 1
                                    

   Jakky ngồi buồn thủi trên băng ghế, sân thượng gió thổi trong đêm mát quá. Nói thế thôi chứ thật ra là cậu không ngủ được. Chợt một tiếng động phát ra sau lưng cậu bé..

  "Ai đó?" - Jakky vội mừng hụt quay lại nhìn, oh, không phải người đó.

  "Ah, um, tớ nghĩ cậu đang gặp chuyện gì đó, không phiền nếu chia sẻ chứ?" - Jaki ngơ ngác gãi đầu, nhưng Jakky nhìn vào thừa biết cậu ấy đang nói dối, chà, vậy hôm nay Jakky không cô đơn. Cứ cho là vậy.

  "Nè, Jaki, nếu cậu thích ai đó mà người đó không thích cậu thì sao? Người đó ghét cậu thì sao?" - Jakky thở dài, không mong một câu trả lời từ người bên cạnh.

  "..Chắc là đau lắm nhỉ?" - Jakky ngạc nhiên quay sang, vô tình thấy vết thương ở tay của Jaki. Cậu bé enderman bên cạnh chỉ cười nhạt nhẽo, rồi kéo ống tay xuống. - "Cảm giác đấy đau hơn những vết thương đó nhiều..Nó kiểu như cậu muốn nuôi một cây xương rồng bằng cả yêu thương nhưng luôn bị gai của nó đâm vào tay vậy."

  "Nó..chỉ là bảo vệ chính mình..."

  "Kể cả với người yêu thương nó vô cùng?"

...

  "Chà, nó bảo vệ bản thân, và làm đau người yêu thương nó là một cách để khiến họ bỏ cuộc. Bỏ cuộc trong việc yêu thương đó, dù nó có sai trái ngay từ đầu. Vả lại, cây xương rồng cũng sẽ chết nếu không có sự chăm sóc của người đã từng yêu thương nó. Chỉ là vấn đề thời gian thôi." - Jaki ngồi ngả lưng ra sau, lặng lẽ thở dài.

   Jakky không hiểu tại sao hôm nay Jaki trông kì quặc, cậu bé vận dụng hết mọi suy nghĩ, rồi cuối cùng..liều. - "Cậu đã từng thích ai đó?"

  "Người đó..đi rồi. Tớ nghĩ đã có thể cứu được đến giây phút cuối cùng, nhưng không. Nói dối." - Jaki tiếp tục nở một nụ cười méo mó, vết thương của cậu trở nên buốt hơn khi một cơn gió khác lướt qua. - "Còn cậu?"

  "Um..bao nhiêu lần tớ cố gắng thì anh trai tớ luôn đẩy tớ ra xa hơn. Anh ấy trông giống một cây xương rồng, bao giờ anh ấy cũng xù lông và làm tổn thương tớ." - Jakky chạm ngón tay lạnh cóng của mình lên vết sẹo trên trán, kí ức ùa về như một cơn ác mộng..cậu khẽ cười, một nụ cười thảm hại.

  "Ít ra thì anh ấy vẫn có vẻ gì là quan tâm cậu, còn gì khác không?" - Jaki nhìn sang cậu bé bên cạnh, người đang chìm vào một hồi ức nào đó..

  "Ah, phải..phải...mắt của anh ấy, nó thật đẹp. Tớ muốn nhìn thấy chúng lần nữa. Nhưng mỗi khi anh ấy tháo miếng băng che mắt ra, là lúc đó tớ sẽ phải chiến đấu với anh ấy. Tớ chỉ muốn sống bình thường..không có ma cà rồng, không có ma sói, không có.." - Mí mắt của Jakky nặng trĩu khi cậu tiếp tục lẩm bẩm, cậu nghe thấy tiếng Jaki đứng dậy như ơ kìa, bóng lưng đó...Jakky mơ màng, cậu bé bắt đầu khóc, toàn thân nặng nề không thể di chuyển. Muốn vươn tay ra chạm vào người đó, dù chỉ là cái áo khoác cũng được, nhưng Jakky không thể. Cậu bé nhìn thấy Jaken, nhưng gương mặt của anh ấy bị mờ đi vì cơn buồn ngủ và nhoè đi vì nước mắt của chính cậu...Nhưng Jakky vẫn có thể lờ mờ thấy được đôi mắt hai màu đó, anh Jaken chỉ nhìn, không làm gì cậu bé. Cuối cùng Jakky ngủ thiếp đi bất chấp sự kháng cự của cơ thể vốn đã yếu ớt do thiếu ngủ..nhưng lần này, trên môi Jakky đã nở một nụ cười nhẹ.

[LHMS]: Vivian/Andy.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ