ở môi trường mới, cũng không khác là bao, chỉ là công việc có chút khác. mà làm quen chưa bao lâu thì nghe tin anh xuân trường và anh vũ sắp phải chuyển đi. anh xuân trường thì chuyển hộ khẩu sang công ty big team chuyên đào tạo diễn viên (hài). anh anh vũ thì qua bên công ty song ngữ 454 nổi tiếng. thanh an cảm giác nó cứ quen quen ấy. như chuyện quăng nón vàng cứu thí sinh ở vòng hai, vòng đối đầu vậy. ngờ ngợ ra thôi, nhưng tự nhiên nhớ trung hiếu quá.
ở đây cũng có hiếu, nhưng mà là hiếu phắn.
mà ở công ty sếp thanh bảo thú vị lắm, để an kể mọi người nghe.
ở đây không khác gì cái nhà trọ cả. từng tầng có từng khu vực khác nhau. thay gì chỉ có mỗi văn phòng làm việc. các tầng là các khu nhà bếp, giải trí, nhà tắm cộng vệ sinh, ban công, phòng tập gym. sân sau giống như trải sẵn để dùng làm tiệc nướng ấy. à mà có một chỗ lúc đi khám phá thanh an để ý. một cái phòng với chiếc cửa sổ lớn trong suốt. có cách âm, và chính xác rồi. đó là phòng thu.
một lúc nào đó, thanh an sẽ hỏi về căn phòng đấy sau.
hôm nay anh em trong công ty ở lại tăng ca sẵn tạm biệt anh trường và vũ. đặc biệt có anh dương long bên công ty thầy thế anh nữa. đứng dưới sảnh công ty làm ngay quả tiểu phẩm. anh dương long đạp xe chở anh xuân trường đi vòng vòng. cảnh này cũng quen quen..
"mọi người sẽ nhớ anh nhiều lắmm!!"
"anh đi nhớ sống tốt nha- ouch!"
đức duy làm bộ lấy tay chấm chấm nước mắt. chuyển nhượng hồ sơ thôi mà anh em nhìn thảm thiết quá. tiện kế bên, anh chương đưa tay bộp đầu em duy cái bốp. thêm câu mắng
"anh trường đi qua bên khác làm chứ có phải xuống suối vàng luôn đâu thằng dở!"
"ahuu anh chương bắt nạt emm, về méc quang anh."
"?cái địt mẹ mày"
đứng ở dưới làm trò hề các thứ các thứ một hồi thì cả đám cũng vác xác lên làm việc lại. đây cũng là giờ giải lao nên ai cũng dành nhau cái sofa nằm hết. có mình cậu ngồi trên bàn làm việc, đeo tai nghe và làm vài ba con beat. thế giới này không biết như nào nữa. họ thì vẫn là họ chỉ khác là không chơi rap thôi. mà chung quy lại, làm rapper còn đỡ trĩ hơn ngồi mấy cái này.
chăm chú đến mức không để ý có hai người nãy giờ ở đằng sau quan sát mình. đó là anh chương và công hiếu, vãi, hai cha này như ma thế. lúc ẩn lúc hiện.
"ôi vãi!?!!"
"mày làm nhạc khi nào đấy an?"
hiếu thắc mắc lên tiếng hỏi cậu, bởi trước giờ thấy thằng này toàn ngồi văn phòng kiếm tiền, có thấy nhắc gì đến âm nhạc hay đại loại vậy đâu. hôm nay lại ngồi lì ở bàn làm mấy thứ này. mà, huỳnh công hiếu cũng nhộn nhộn người rồi, sao mọi thứ cứ quen quen.
vũ ngọc chương rời đi khi nhìn qua màn hình máy tính của thanh an. không nói một lời nào, chỉ thắc mắc về đống hỗn độn trong đầu mình. một âm thanh nghe rất lạ cũng rất quen, văng đi vẳng lại trong đầu. hắn đứng chôn chân ở hành lang vắng người. tay phải siết lại thành nắm đấm. mắt mở to bất ngờ, một giọt mồ hôi lạnh từ trán chảy xuống. khi trong trí nhớ hiện lên một biệt hiệu.
BẠN ĐANG ĐỌC
[rvss3] dream?
Fanfictionnhân viên văn phòng thanh an và một giấc mơ kì lạ với âm nhạc? nhưng liệu đó có phải là mơ hay một cơn mộng dự đoán tương lai? khi cậu gặp lại những người trong giấc mơ một lần nữa? couple: andray; right2t; stranglow; dickdt; caprhy/rhycap; rhymtee;...