Chương 2: "Cô bé" Lọ Lem 2

16.2K 226 1
                                    

Dùng âm hộ của mình để giáo dục giới tính cho con riêng, mài âm hộ trên tay con riêng, nhấm nháp nước dâm của mẹ kế

Tro Dã khuôn mặt đỏ bừng, vội vàng cúi thấp đầu xuân, chỉ biết mình làm sai còn bị bắt được, không còn dám nhìn a mẫu.

Nhìn bộ dáng này của con riêng, An Mạn sợ hắn đùa quá mức, tiểu bằng hữu cũng không dám nhìn nữa. Hai bàn chân trắng nõn khô ráo giẫm lên vai con riêng, ấm áp nói: "Tiểu Dã nhìn a mẫu."

Tro Dã ngẩng đầu, nước mắt to như hạt đậu trong mắt xoay một vòng, nhếch miệng sợ mình khóc lên a mẫu sẽ chán ghét.

An Mạn xốc váy mình lên, lộ ra huyệt mập Tro Dã nhìn lén nửa ngày. Sợ cậu thấy không rõ, thậm chí hai chân giang rộng ra giẫm lên trên mép giường. Hắn đưa tay đẩy côn thịt trắng nõn thanh tú của mình, lộ ra huyệt thịt phía dưới toàn là nước: "Nhìn lén là không đúng, nhưng Tiểu Dã không cần thẹn thùng, Tiểu Dã chỉ tò mò thôi phải không?"

Tro Dã vốn sắp khóc chít chít lập tức lau sạch sẽ nước mắt, trừng to mắt nhìn hạ thể mỹ lệ của a mẫu gật đầu.

An Mạn tiếp tục giáo dục: "A mẫu có thể nói cho Tiểu Dã, đây chính là bộ phận của người song tính khác biệt với nam giới, gọi là âm hộ."

Âm hộ của a mẫu tròn trịa, phía trên không có lông, trắng trắng mềm mềm, ở giữa có một nhục phùng giống quả đào, màu đỏ tươi, hai bên âm hộ có chút ướt át, tinh tế đầy đặn.

"Âm hộ." Tro Dã học theo a mẫu nói, còn ngẩng đầu nhìn a mẫu, nhìn thấy a mẫu cười với mình, mới nhỏ giọng nói: "Âm hộ của a mẫu thật đẹp."

An Mạn quả thực là tâm hoa nộ phóng, con riêng sao có thể đáng yêu như thế: "Vậy, a mẫu cho phép con sờ nó có muốn không."

Tro Dã bướm nộn như hoa của a mẫu, ngón tay cuộn tròn ở một bên, nắm lấy góc quần áo của a mẫu xoa xoa, cẩn thận hỏi: "Thật sự có thể chứ? Nhưng ngón tay của côn thô quá."

Con riêng một bộ dáng nhóc đáng thương, An Mạn cũng bộc phát mẫu tính, huyệt nước dưới ánh nhìn chăm chú của con riêng nho nhỏ co vào, giống như là đang mời gọi: "Đương nhiên có thể rồi."

Tro Dã cẩn thận đặt ngón tay lên âm hộ mập mạp của mẹ kế, chỉ dám nhẹ nhàng đụng đụng âm hộ trắng trắng mập mập, âm hộ của a mẫu phi thường mềm non, giống như đậu hũ non vậy, nhẹ nhàng nhấn là có thể rơi vào trong. Âm hộ của a mẫu thật mềm, thật mềm. Tro Dã vẫn còn có chút xấu hổ, không dám đụng vào quá mức, nhưng lại không nỡ dời tay, nhẹ nhàng đặt trên âm hộ trắng nõn không dám động.

Ư ~ Con riêng không có gạt người, ngón tay thật thô a! Giữa các đầu ngón tay có vết chai dày, chạm vào có hơi đau, nhưng sảng khoái! Côn thịt của An Mạn cũng muốn phản ứng, hắn cọ váy thoáng che khuất, ôn nhu mở miệng: "Tiểu Dã có thể sờ sờ trong khe thịt, nó không giống bên ngoài, bên trong có âm đế, cánh hoa còn có huyệt động."

Địa phương nhỏ như vậy thật sự có nhiều đồ như vậy sao? Con riêng nhìn khe hở nho nhỏ của mẹ kế, có chút không thể tin. Ngón tay chuyển đến bên trên khe hở màu đỏ, đỏ bừng một đạo, còn ẩm ướt, giống như là dính nước, ẩm ướt trơn bóng, Tro Dã không dám dùng sức, sợ làm đau a mẫu, chỉ nhẹ nhàng sờ sờ khe hở.

[ĐM/Edit/Cao H] Truyện Cổ Tích Đồi TrụyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ