#1 💐Ukraina x Canada🍁

136 10 8
                                    

------oOo-------

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

------oOo-------

Một ngày mới, ánh nắng lại chíu rọi vào phòng của cậu. Cậu là Ukraina viên năm nhất. Hôm nay là ngày kết thúc kỳ nghỉ hè của cậu, mệt ghê, cậu chả muốn đi học tí nào, nhưng vẫn phải lết thân xác tàn tạ của những con người mới ngủ dậy. Điều đầu tiên khi mở mắt là cậu nhìn qua chiếc đồng hồ cạnh giường.
Ukraina: "sáu giờ...bốn mươi phút!!".
Cậu bật dậy nhìn rõ lên đồng hồ. Ôi chúa ơi, sao chị gái lại không gọi cậu dậy chứ, như trời sập, cậu thao tác (VSCN, thay đồ, chải tóc, xách cặp) mọi thứ rất nhanh rồi chạy gấp xuống nhà, ủa? Sao mọi người vẫn ở đây? Cậu định hỏi nhưng người anh trai khốn khiếp của cậu lại cắt lời cậu.
Ukraina: s-.

Russia: khỏi cần nói, nhanh mang giày vào, anh chở mày lên trường.

Ukraina: à ừ.."Ai mướn anh ngắt lời tôi!"
Cậu rất muốn chửi anh ta nhưng phải nhịn, hình như mọi người ra xe hết rồi nên cậu cũng bỏ qua mà mang giày vào và đi ra ngoài.




















Ôi trời, thì ra là 8:00 mới vào học, việc mọi người thức sớm ra xe sớm là vì phải đưa em trai của tôi đi học, cậu đứng ngay hàng lớp của mình. Cậu chán nản ngồi xổm xuống đất, biết là dơ nhưng cậu mỏi chân. Đang suy tư thì bỗng có một bàn tay chạm vào vai của tôi. Ye, cậu ghét đụng chạm, đang muốn trách móc người kia nên cậu quay lại. Ôi chúa..đó không phải là hội phó hội học sinh trường sao? Đàn anh khối trên của cậu. Việc này cậu không quan tâm nhưng tôi chỉ quan tâm là anh ta..đẹp quá.
Ukraina: ờm, anh cần gì sao?

???: À- anh chỉ muốn nhắc em về đồng phục và em hãy đứng lên đi, ngồi đấy dơ lắm.
*Thịch* Tim của cậu dừng ngắt lại khi thấy anh cười, vội vã đứng dậy phủi đồ, chỉnh chang lại quần áo nhìn lên anh.
Ukraina: A- ah cảm ơn anh nhiều, em bất cẩn quá.
Cậu gãi đầu xấu hổ, nhưng mặt của cậu lại đỏ bừng lên, cái này có được gọi là yêu từ cái nhìn đầu tiên không? Anh cười gật đầu nhìn cậu rồi vươn tay lên xoa đầu cậu như một lời nhắc nhở, không hiểu sao cậu lại sướng rân vì nó. Đương nhiên cậu không nói ra rồi, cậu lấy điện thoại ra và hỏi số của anh, cậu nghĩ, những cô gái hoặc những chàng trai sẽ không bao giờ nói xin số điện thoại với người mình thích đâu, cậu nghĩ cậu yêu anh rồi.
Ukraina: A-anh cho em xin số điện thoại nhé?

Canada: à-à được chứ, sao lại không.
Yay!! Cậu có được số của anh rồi, cậu hạnh phúc muốn nhảy dựng lên nhưng vẫn phải giữ cái liêm sỉ của mình lại. Cậu ho khan cúi đầu chào anh rồi chạy đi theo đoàn lớp. Anh cũng vẫy tay chào cậu. Cứ ngỡ buổi sáng sẽ tồi tệ lắm chứ, ai dè cũng không tồi lắm.







Oneshot [Countryhumans]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ