Chap 23

526 39 4
                                    


Mẹ Kim cũng biết, lúc đó là họ sai. Đáng ra họ nên ủng hộ con gái, để con có thể sống với ước mơ của mình, chứ không phải cấm cản rồi bắt ép Kim Mẫn Đình trở về nhà. Cũng may lúc đó con bé quyết định ở lại, nếu không giờ nghĩ lại có lẽ bố mẹ Kim sẽ vô cùng ân hận. Bà thương Kim Mẫn Đình, bố mẹ nào mà chẳng thương con chứ. Vậy nên nghĩ đến cái ngành giải trí bẩn thịu kia, bà lại chẳng dám dũng cảm tự tay đưa con mình vào vũng bùn lầy ấy, để nó từ từ nuốt chửng con bé mà bản thân chẳng thể làm gì được. Và đấy cũng là lý do lớn nhất bà không muốn con bé dấn thân vào cái nghề thần tượng này. Lúc đó, bố mẹ Kim còn liên tục đề cao anh trai Kim Mẫn Đình trước mặt nàng, còn nói cho nàng biết cái giới giải trí ấy đầy cám dỗ như thế nào, chỉ mong nàng biết khó mà lui. Nhưng lại đâu ngờ nó không chỉ tạo ra những vết thương vô hình cho con gái họ mà còn khiến nàng trở nên kiên định hơn với ước mơ của mình. Mà những tổn thương đó đến giờ vẫn chưa thể lành lại.

Bà biết, bố mẹ Kim biết chứ, con bé đã buồn thế nào khi phải chịu đựng cái cảnh thiên vị trong chính căn nhà của mình, chỉ là lúc đó hai người họ thực sự chẳng còn cách nào khác. Và cái kết quả cho sự ngăn cấm đó lại là sự tổn thương của con, để hiện tại bố mẹ Kim vẫn phải cố gắng hàn gắn lại tình cảm gia đình của 4 người với chính đứa con gái út của mình.

Nhìn hai đứa trẻ đang cười nói trước mắt, mẹ Kim thở dài. Kim Mẫn Đình con gái bà, kiếp này có thể gặp được Liễu Trí Mẫn chính là câu chuyện cổ tích duy nhất mà bà có thể tin được giữa cuộc đời vô thường này.

 Thực ra mẹ Kim biết, Liễu Trí Mẫn cũng mang đến cho con gái bà không ít đau khổ, nhưng bằng cách nào đó, có lẽ là bằng giác quan của một người mẹ chăng? Mẹ Kim lại chắc chắn rằng, Liễu Trí Mẫn chính là người có thể khiến những thước phim trong cuộc đời con gái bà từ 1 màu xám u tối trở thành 1 màu vàng rực rỡ. Bà có thể cảm nhận được tình cảm của Liễu Trí Mẫn với Kim Mẫn Đình, và bà tin con gái bà chính là người có thể khiến Liễu Trí Mẫn đánh đổi cả mạng sống thì vẫn phải tìm mọi cách bảo vệ, yêu thương nàng.

Kim Mẫn Đình vô thức ngước lên, trước mắt nàng là khuôn mặt của người con gái nàng yêu đến chết đi sống lại. Nhìn từng đường nét trên khuôn mặt sắc sảo ấy, nàng lại 1 lần nữa bị những cảm xúc tiêu cực trói chặt. Dù đã cố chối bỏ, nhưng rốt cuộc, Kim Mẫn Đình vẫn không thể ngăn bản thân nhớ đến những lời nói của người nhân viên nữ kia, có lẽ nàng thực sự chẳng còn xứng đáng đứng bên cạnh Liễu Trí Mẫn nữa. Mắt nàng tối lại, cúi xuống tiếp tục gọt trái táo trong tay nhưng đâu biết từ nãy đến giờ có người luôn nhìn lén những biến đổi tâm trạng trên khuôn mặt nàng, cố gắng đọc từng suy nghĩ của nàng. Thấy người con gái trước mặt bỗng trầm ngâm, Liễu Trí Mẫn đau lòng không thôi, mấy tháng nay cô vẫn chưa biết được, rốt cuộc Kim Mẫn Đình đang là buồn chuyện gì, hay có khúc mắc ở đâu mà ánh mắt em ấy đứng trước cô lại đột nhiên trở nên tự ti như vậy? Nhưng dù có là chuyện gì đi nữa thì Liễu Trí Mẫn lúc này cũng đã chắc chắn. Kim Mẫn Đình của cô trong trắng và xinh đẹp như cơn mưa tuyết đầu mùa vậy. Em dịu dàng, ngây thơ tựa cơn mưa rào thoáng qua cuối hạ, khiến người ta cảm thấy thoải mái khi ở gần nhưng lại không dám bước vào vì sợ sẽ vô tình khiến cả hai tổn thương. Vậy nên cô không cho phép bất kỳ ai làm tổn thương em 1 lần nữa.

Hoa Lộ Có Em ( Winrina, Jiminjeong)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ