⚠️gây mê, liếm huyệt, yjh vẫn điên, nhưng nhìn chung thì còn ổn.
●☆●☆●
Nói một cách chính xác, khi tên cộng sự xấu tính siết chặt những ngón tay quanh cổ, tôi mới tỉnh lại. So với những viên thuốc ngủ thông thường mà Jung Heewon thêm vào, gói câu chuyện của tôi dường như đã được trộn lẫn với đạo cụ từ một chòm sao muốn thấy tôi bị mất mặt, đây mới là nguyên nhân chính khiến tôi không cách nào tỉnh dậy.Tóm lại, khi tỉnh dậy sau cơn đau do thiếu oxy, tôi nhận ra rằng mình không nằm yên trên giường mà bước vào giai đoạn thứ ba của [Góc nhìn toàn trí của độc giả] - cơ thể tôi vẫn đang say giấc dưới ảnh hưởng của thuốc mê, và linh hồn của tôi bị ép ra ngoài. Trạng thái này không xa lạ, chỉ có điều lúc nhìn thấy một người khác ngồi bên giường, tôi vẫn cứ thở dài.
Thành thật mà nói, tôi thực sự không thể cảm nhận chính xác được sự tra tấn thể xác trong trạng thái này, bởi vì thể xác và tinh thần của tôi hoàn toàn tách biệt. Nhưng suy cho cùng, nhìn cơ thể mình bị cấu véo như con sâu trong tay người khác là một việc rất đáng giận, mặc dù tôi biết Yoo Joonghyuk sẽ không thực sự giết tôi - nhưng anh ta muốn tôi phải thống khổ đến mức tồi tệ. Tôi cảm thấy hơi xấu hổ khi nhìn nét mặt của mình dần dần suy sụp vì thiếu oxy.
Thảo nào người ta hay nói rằng xác chết khi treo cổ là xấu nhất. Thằng ranh này, lẽ nào xem tôi quằn quại mới khiến anh cảm thấy thoải mái hả?
Không thể phủ nhận rằng tôi thực sự có thể hiểu được nỗi đau mà mình đã gây ra cho người khác, và cảm giác tội lỗi này cho phép tôi tha thứ cho những việc họ đã làm, chẳng hạn như nhắm mắt làm ngơ trước việc trộn thuốc mê vào trong gói truyện, hay chứng kiến một con chó điên giữa đêm phát bệnh đến gặm cổ mình, tôi cũng chỉ cảm thấy có chút bất lực và phiền muộn.
Nếu đêm nay Yoo Joonghyuk chỉ đến để bóp cổ tôi, đấm tôi vài cú hoặc tát vào gáy tôi, tôi sẽ bình thản chấp nhận, im lặng quan sát và cuối cùng giả vờ như không có chuyện gì xảy ra. Nhưng thực tế thay vào đó, tôi trơ mắt quan sát những ngón tay lẽ ra sẽ huơ vào mặt mình lại di chuyển xuống cổ áo của tôi, và lột quần tôi ra nhân lúc tôi hoàn toàn không kịp phản ứng.
Tôi không ngờ rằng cốt truyện sau đó lại phát triển theo hướng phim cấp ba.
...Tôi phải về nhanh lên, chết tiệt, con cá mặt trăng đó đang lên cơn động dục cái kiểu gì vào lúc nửa đêm vậy? Tôi thẫn thờ nhìn những dấu hôn khó mà nhìn vào được in trên cơ thể trần truồng của mình, những vết tích ái muội chói lóa cả mắt trải dài từ cổ xuống tận đùi, tôi không thể tìm được từ ngữ nào để diễn tả sự hoang mang và bối rối trong lòng mình lúc này.
Quan trọng nhất là trong tình trạng linh hồn bị tách ra khỏi người, lẽ ra tôi không cảm nhận được bất kỳ cảm giác nào từ cơ thể, nhưng chỉ việc nhìn vào "thằng nhóc" của "Kim Dokja" đang vô cùng thành thật chào cờ dưới sự vuốt ve của Yoo Joonghyuk, tôi tuyệt vọng phát hiện ra rằng phần thân dưới của mình cũng cương cứng không kiểm soát được. Lẽ nào tôi là một tên cuồng dâm có thể phấn khích đến như vậy khi xem cảnh nhân vật chính thủ dâm cho mình à?
BẠN ĐANG ĐỌC
[TRANSFIC ] [Joongdok] 《Đêm nay không ai vào giấc(H)》
FanfictionTựa gốc: 今夜无人入眠 Tác giả: Sinkinks Warnings: Rape, fic có chứa tình tiết bạo lực Tiến độ:3/3 Bản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, mong anh em lượn lên AO3 để ủng hộ author nhé Link:https://archiveofourown.org/works/47828635/chapters/120576349#worksk...