Dlow:Em
Strange H:Anh
_____________
em và anh cả 2 đã yêu nhau được 7 năm liền từ cấp 3 đến năm 4 đại học,cả 2 sống như là vợ chồng thật sự.Tình yêu của họ tuyệt vời đến nỗi ai cũng ghen tị.Trọ của em và anh gần 1 hồ nước rất lãng mạng,anh thường đưa em đi dạo quanh hồ rồi hát cho em nghe vì em rất thích nghe giọng hát của anh.Anh nắm tay em rồi ngồi xuống ngắm cảnh.Anh nhìn em rất lâu rồi anh mới thở dài một hơiTrung Hiếu
An nè,nếu anh cách xa em tận 14.853km thì em có buồn không?Thanh An
Nếu anh xa em tận 14,853km thì hmmThanh An
Em sẽ chẳng buồn đâuTrung Hiếu
Vì sao chứ?Thanh An
Vì cho dù anh cách xa em tới 14,835km;100km hay 1000km thì em biết chắc chắn anh sẽ luôn quan tâm đến em vẫn thương em.2 ta sẽ call video với nhau màThanh An
Nhưng mà sao anh hỏi em như vậy?Trung Hiếu
Không không anh...chỉ hỏi thế thôiRồi cả 2 cùng nhau nói chuyện cho đến tối rồi về đến trọ,phòng em và anh ở kế bên phòng của Đức Duy với Quang Anh.Khi về,Trung Hiếu thấy Đức Duy đứng gần đó liền đi đến nhờ cậu 1 việc
Trung Hiếu
Umm...Duy nè tao có chuyện muốn nóiĐức Duy
Sao vậy?Trung Hiếu
Tao phải đi qua Mỹ,tạm thời sẽ là 1 nămĐức Duy
Vãi,làm gì qua bển 1 năm lận vậy,còn An thì sao,mày nói An biết chưa?Trung Hiếu
Thật ra...tao qua đó để...*chuyển cảnh*
An vừa đi chợ về thì thấy Hiếu đang ngồi làm việc,thường thì khi em về anh sẽ nhảy cẩn lên ôm lấy em nhưng hôm nay trông anh lạ lắm,anh trông mệt mỏi còn có cả đống thuốc đang lăn lốc trên bànThanh An
Trung Hiếu!anh bệnh sao không nói emTrung Hiếu
À..òm anh bị bệnh cảm thôi,sợ em lo nên thôi anh không nóiThanh An
Anh không nói em mới lo đó.Bệnh mà không nói cho em biếtTrung Hiếu
Vâng ạ xin lỗi em bé yêu nhiềuuTrung Hiếu
Em à,anh muốn nói cho emTrung Hiếu
Tuần sau anh phải qua mỹ để công tác rồiThanh An
Hmm anh đi bao lâuTrung Hiếu
1 năm...em đợi anh được đúng khôngThanh An
1 năm hay 10 năm em cũng đợi anh màThanh An
Vì như em nói,xa cách mấy anh sẽ luôn quan tâm em và thương emAnh cười ấm áp xoa đầu em nhưng trong lòng nhói lắm
1 tuần sau chỉ còn vài tiếng là anh phải đi lên máy bay,em buồn lắm vừa ôm anh vừa khóc
Thanh An
Hiếu nhớ ăn uống đầy đủ nha,nhớ đừng thức khuya quá,nhớ uống thuốc nếu bệnh và nhớ...hic..đừng bỏ em nhéHiếu đau lòng lắm,anh chỉ biết ôm chặt và chặt,anh hứa chẳng quên cái mùi hương trên cơ thể em,chẳng quên nụ hôn em tặng anh,chẳng quên những lời nhắc của em,hứa chẳng bao giờ quên em.Hiếu bỗng hẹn Duy ra 1 nơi vắng khách,Duy nói với giọng tức giận
BẠN ĐANG ĐỌC
oneshot | StrangeLow
Romance*chuyện hoàn toàn do tác giả tưởng tượng!!!!* chuyện có thập cẩm kết^^