Trang Pháp cuối gầm mặt xuống bên dưới nhưng vẫn nhận ra là ai đang ngồi kế bên mình, làm sao nàng có thể nhầm lẫn được mùi hương đặc trưng này chứ? Mùi hương gây thương nhớ cho nàng, dành tặng cho nàng sự ấp ám và sự quan tâm lẫn thấu hiểu ấy..
Ngoài cửa đang có 4 thân hình lớn nhỏ đang tụ họp nghe lén diễn biến bên trong"Ủa sao mấy bả không nói gì hết vậy?" - Diệu Nhi là người đưa tai mình sát cửa nhất
"Ủa mà sao phải đứng đây zậy? Chị Diệp với Trang Pháp nói chuyện bộ lạ lắm hay sao mà ai cũng canh dạ?" - Khổng Tú Quỳnh
"Chị tò mò mấy người yêu nhau nói chuyện gì ấy" - Lan Ngọc
"Thì tụi mình cũng như hai chỉ mà? Tụi mình sao thì hai chỉ i chang mình thôi" - Khổng Tú Quỳnh
Lan Ngọc đơ người, ánh mắt nhìn sang Huyền Baby và Diệu Nhi nở nụ cười sượng trân! Nhiều lúc bịt miệng hông kịp..
"Ê hay giải tán đi! Ra kia ngồi cho mát rồi lát hỏi bà Diệp Lâm Anh sau đi"- Diệu Nhi đứng dùng tay quơ qua quơ lại vì nóng
"Tôi đồng ý" - Khổng Tú Quỳnh kéo Lan Ngọc đi gấp
Chỉ có mỗi Huyền Baby im lặng, họ đi đâu thì mình đi đó mặc dù không hiểu tình hình như thế nàoTrái ngược với sự ồn ào bên ngoài, bên trong tĩnh mịch đến lạ thường. Hai con người ngồi kế nhau, trong lòng ôm những suy tư khác nhau. Lời muốn nói nhưng chẳng thể thốt ra nên lời!
Diệp Lâm Anh luôn là người chủ động trong mối quan hệ, lần này cũng chẳng ngoại lệ. Cô đã cất công đi hẳn vào đây mà lại không nói với nhau lời gì thì việc ấy vô nghĩa quá"Trang.." - Diệp Lâm Anh
Lời nói nhẹ nhàng nhưng để lại dư âm vô cùng sâu sắc, chất giọng trầm khàn càng tô điểm cảm xúc quyến luyến mà Diệp Lâm Anh muốn thể hiện..
Sau lời nói ấy, khuôn mặt của cô bé tóc hồng nãy giờ cuối gầm mặt xuống kia cũng đã hiện ra. Dáng vẻ mệt mỏi của em làm cho cô xót xa, muốn đưa bàn tay lên vuốt ve khuôn mặt nàng, dành tặng cho nàng một cái ôm bằng cả tấm lòng của mình và cả một..nụ hôn!
Diệp Lâm Anh lấy hết can đảm nhìn vào mắt Trang Pháp, đôi mắt long lanh của người mình yêu thì làm sao Diệp Lâm Anh chịu được! Cô dần điều tiết lại cảm xúc chính mình, cô mong mình có thể bình tĩnh để đối mặt với nàng
"Mọi..mọi người đợi Trang ở bên ngoài, Trang ra với mọi người nha?" - Diệp Lâm Anh
Trang Pháp hụt hẫng trong lòng, cứ ngỡ mình sẽ nghe những lời gì khác đến từ Diệp Lâm Anh nhưng cuối cùng cũng chỉ là đơn giản như vậy..
Nàng nở nụ cười, nụ cười chan chứa nỗi bi thương lẫn bất lực. Nàng gật đầu nhẹ nhưng trong lòng đã nặng trĩu, bản thân bây giờ chỉ muốn trốn chạy khỏi Diệp Lâm Anh, chẳng muốn đối mặt với cô trong trạng thái ngại ngùng như bây giờ chút nào!Nàng đứng dậy di chuyển, chưa bước nổi hai bước đã bị người kia nắm tay lại. Đặt vào lòng bàn tay Trang Pháp một chai sữa dâu còn vương vấn chút lạnh, đây là chai sữa mà Diệp Lâm Anh giữ bên mình từ khi đến trường quay đến giờ! Nó như một thói quen, một sự ân cần dành riêng cho Trang Pháp
BẠN ĐANG ĐỌC
𝑹𝑬𝑨𝑳 𝑳𝑰𝑭𝑬| 𝒍𝒐𝒗𝒆?
Fanfictionhoà nhịp dòng chảy cùng OTP, vì quá mê nên xuất hiện fic này🫰🏼