vii. muối biển

2.7K 198 5
                                    

jeong jihoon cảm thấy tuyển thủ faker dạo gần đây rất lạ.

sở dĩ họ jeong dám khẳng định như vậy, là bởi vì anh mèo nào đó chẳng thèm đoái hoài đến nó nữa. trước kia, cho dù có bận bịu đến cỡ nào, anh cũng sẽ dành thời gian duo với nó (tất nhiên chẳng ai biết điều này cả). thậm chí đôi khi vì duo muộn quá, thành ra nó và anh thức xuyên đêm luôn, đến mức hai quầng thâm nơi bọng mắt ngày càng đậm lên trông thấy. thế nhưng jeong jihoon không than phiền đâu, bởi nó thích anh chết đi được, thích anh từ lâu lắm rồi kìa.

"anh sanghyeok?"

jeong jihoon khẽ hỏi khi chứng kiến biểu hiện mệt mỏi của anh trong buổi ghi hình lck lanemates ngày hôm nay. không phải là nó quá vô tâm nên đến tận khi mọi người đang ăn trưa mới dám lân la hỏi anh, mà là bởi bây giờ nó mới thấy anh được nghỉ ngơi đôi chút. thậm chí jeong jihoon còn mơ hồ nhận ra đối phương đang tránh né nó, khiến nó buồn không sao tả nổi.

"ơi, anh đây"

lee sanghyeok uể oải đáp. và mặc dù anh đã cố tỏ ra tỉnh táo nhất có thể, thế nhưng alpha họ jeong vẫn có thể nhận ra tất cả chỉ là màn kịch anh dựng lên. trên thực tế, đôi bàn tay run rẩy cùng cái nhíu mày đã tố cáo thể trạng của anh rồi. jeong jihoon nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh anh, nói nhỏ vào tai anh rằng nếu muốn, anh có thể đề nghị dừng buổi ghi hình ngày hôm nay, bởi nó thấy anh như sắp ngất đến nơi rồi.

"không sao đâu jihoon, anh ổn mà"

beta họ lee qua loa giải thích rằng lịch trình gần đây rất bận rộn, cộng thêm việc phải đảm bảo lịch thi đấu cùng tập luyện nữa, vậy nên mới dẫn đến tình trạng như ngày hôm nay. jeong jihoon nghe mà chữ được chữ mất. alpha hơi bĩu môi, hai má phúng phính trề ra, ý rằng nó chẳng tin lời anh đâu. tại sao á? tại nó thấy từ nãy đến giờ anh chỉ đang chăm chăm trả lời đống tin nhắn liên tục hiện lên trên màn hình, chứ nào có quan tâm đến xung quanh đâu. jeong jihoon tự hỏi từ khi nào anh của nó lại có nhiều mối quan hệ xã giao đến mức phải túc trực bên chiếc điện thoại liên tục như vậy nhỉ? cộng thêm biểu hiện chột dạ của anh, jeong jihoon dám chắc rằng người ngồi bên cạnh đang che giấu điều gì đó.

"xin lỗi jihoon nhé. em cứ ngồi đây đi, anh có việc phải ra ngoài một chút"

bất chợt, beta họ lee lên tiếng, đánh tan bầu không khí vốn đã gượng gạo tại trường quay. jihoon - hay các mid laner khác - đều tò mò muốn biết anh mèo đi đâu, làm gì mà sao có vẻ hối hả thế. thậm chí anh còn vội đến mức bỏ quên cả điện thoại trên ghế, cứ thế lao đi vun vút. 

và mặc dù đã được dạy là không nên động chạm tới đồ vật riêng tư của người khác, thế nhưng jeong jihoon lại không ngăn được đôi mắt đảo láo liên qua lại giữa những dòng tin nhắn liên tục được gửi đến. hàng loạt câu hỏi được nó đặt ra trong đầu, rằng người đang nhắn tin với anh sanghyeok từ nãy đến giờ là ai, và liệu anh của nó có phải đang đi gặp người này rồi không; và nếu đã thân thiết đến thế, thì mối quan hệ giữa anh và người đó là gì,... bạn bè? người thân? hay người yêu? cho dù đáp án có là gì đi chăng nữa, jeong jihoon cảm giác như có một tảng đá đang đè nặng lên trái tim, khiến nó hít thở không thông. cả trường quay im lặng đến mức chỉ có âm thanh từ chiếc máy lọc nước đều đặn vang lên, làm cho nỗi bất an của jeong jihoon được đẩy lên đến cực hạn.

t1×faker || bế anhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ