Việc đầu tiên Chiêu Linh làm ngay khi tới thị trấn nghèo khó này là tới ngôi miếu cũ đổ nát nhặt Ngũ Điều Ngộ về
Tuyết rơi phủ trắng mọi thứ. Mái miếu cũ cũng phủ một tầng tuyết trắng dày. Nền tuyết trắng xoá. Có một người còn thoi thóp hơi thở tàn
Toàn thân hắn đều là máu me, đáng sợ tới không dám nhìn. Quần áo rách rưới, mái tóc bù xù, cơ thể bẩn thỉu tới nỗi không nhận ra dáng vẻ ban đầu
Gần ấy còn có một đám ăn mày đang hí hửng đánh cược với nhau bằng những chiếc bánh bao đã nguội tanh nguội ngắt mà khô cứng
Bọn chúng cược với nhau xem sau bao lâu thì kẻ kia trút hơi thở cuối cùng. Chúng nói cười vui vẻ, mang người kia làm trò cười mà nói chuyện phiếm với nhau
Mà kẻ kia cũng vì chúng mới thành như vậy
Lúc đó có tên ác bá cưỡng ép dân nữ nhà lành. Đám ăn mày ra vẻ trượng nghĩa hò nhau tới ứng cứu, còn kéo cả Ngũ Điều Ngộ
Người nam nhân bản tính chính trực, không ngại quyền uy kẻ khác mà chạy tới. Nhưng rồi hắn bị bỏ lại một mình, bị đám tay sai của tên ác bá đánh cho một trận thừa sống thiếu chết
Hắn nằm đó rất lâu
Nha dịch sợ tên ăn mày rách nát này sẽ phá hoại hình tượng láng giềng, đánh xong liền đem hắn ném ra ngoại thành chờ thú dữ ăn thịt
Ý chí sống sót của nam nhân ấy rất lớn
Tuyết trắng rơi. Lạnh lẽo. Rất lạnh
Ý thức mơ hồ, hắn kéo lê cái thân tàn của mình mà trú tại ngôi chùa cũ kỹ chẳng ai thèm tới này. Từng chút từng chút một, cố gắng kiếm nơi ngụ tạm. Sau đó hắn sốt cao, hôn mê tới tận bây giờ
Đằng kia còn có mấy con chuột đói đang chực chờ đợi hắn tắt thở liền lao vào cấu xé da thịt hắn, gặm nhấm miếng mồi thơm ngon còn ấm hơi ấy
Đám ăn mày kia không bỏ qua cho Ngũ Điều Ngộ. Bọn chúng kéo tới hóng hớt xem tên ăn mày luôn ra vẻ cao sang, thanh quý kia ra sao
Chúng cược xem bao giờ hắn trút hơi thở cuối. Nửa nén hương? Một nén hương? Hay là vài canh giờ? Cũng có thể chỉ trong giây lát
Chúng còn tàn nhẫn ném hắn ra ngoài nền tuyết kia
Tàn tạ là thế nhưng có mấy ai ngờ được hắn từng là con cưng của trời, là thiên kiêu chi tử vạn người kính trọng
Nếu không phải vì hắn ngã từ trên đài cao xuống, cái thị trấn cằn cỗi, hẻo lánh này, Ngũ Điều Ngộ cả đời cũng không đặt chân tới
.
.
.
Ngũ Điều Ngộ vốn dĩ là vị thái tử cao quý nhất kinh thành
Sinh ra trong gia tộc đế vương, sở hữu mái tóc trắng cùng lục nhãn hiếm có của gia tộc. Hắn là niềm kiêu hãnh của hai người đế hậu, là kẻ được đặt trên đầu quả tim của họ
Mẫu hậu Ngũ Điều Ngộ là nữ nhi duy nhất của tướng quân đương thời. Bà vì tam hoàng tử không quyền không thế mà cầm binh đáng trận, phò tá ông lên làm hoàng đế
![](https://img.wattpad.com/cover/324279957-288-k330467.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đoản] _ Luv? - Cỏ Linh Lăng
FanfictionNhững đoạn đoản ngắn thỏa mãn trí tượng tượng của Cỏ cũng như vì Cỏ lười dựng cả một bộ truyện dài . Begin: 141022 Finish: ?????? . Một cái tên, nhiều mảnh truyện, nhiều tính cách,... Mỗi người một câu truyện Nội dung có thể giống với bộ nào đó hoặc...