❗️❗️❗️CP RayneFinn (Mashle), loạn luân, nằm ngoài quy chuẩn đạo đức xã hội.
---
Anh em nhà Ames chẳng mấy khi cãi nhau, từ thuở bé tới lớn, Rayne đối xử với em như thể Finn còn là đứa trẻ, đỏ hòn và gọn ghẽ trong tay gã, giống như Finn mới chỉ năm sáu tuổi đầu, nức nở kéo tay anh trai và lo lắng hỏi về cha mẹ. Cơ mà Finn của anh cũng nhút nhát nhiều, em thậm chí còn chẳng dám gọi anh trai trong những ngày họ xa cách nhau, cái lúc mà Rayne cố tình tránh em đi từ hồi lên Easton.
Vậy mà kì quặc làm sao ấy, nay Finn và anh trai em cãi nhau.
Nhóm bạn em ai cũng nhận ra sự khác biệt này, khi mà hôm nay ngài Thánh Nhân cuồng thỏ kia lại chẳng tiễn Finn vào lớp—một thói quen thường trực sau cuộc chiến đó, cái lúc mà mọi thứ bình lặng hơn và những công việc bộn bề của Thánh nhân dần ít lại—dù rằng anh ta vẫn ở trường đấy, lững thững trên hành lang và chầu chực ở mấy chuồng thỏ, ấy mà lại không đi cùng Finn. Tâm trạng hôm nay của em cũng đặc biệt tệ, với hàng đống tiếng thở dài người ta nghe mà phát mệt, em cứ như vậy, tới mức cả một buổi học trôi qua rồi mà cuốn vở đặt trên bàn vẫn trắng tinh.
Mash nhận ra sự khác lạ của Finn đầu tiên—có lẽ do họ ngồi cạnh nhau. Cậu chàng lôi từ trong áo ra một chiếc su kem còn hơi mát và hỏi Finn liệu có muốn thử một miếng không, su kem ngon sẽ làm tâm trạng tốt lên nhiều. Finn đáp lại cậu bằng một cái lắc đầu và tiếng thở dài buồn bã khi em lại gục xuống bàn, Finn cứ vậy tới chiều muộn, khi hết tiết, em cũng chỉ ngồi lại một mình, trong lớp, mọi người đã về từ sớm và nhóm bạn của em cũng đều có việc bận.
Finn đứng dậy, duỗi người và lại thở dài, em chầm chậm đi tới cửa, rồi đằng sau cánh cửa đó khiến em giật mình. Rayne đã đứng chờ sẵn, Finn mở miệng, em muốn gọi anh trai, ấy vậy mà chẳng nói được gì, em cụp mắt, cúi đầu nhìn xuống mũi giày lấm tấm bùn đất và vết xước. Rayne đứng trước cửa, gã chỉ liếc em một cái rồi bỏ đi, với một bản mặt lạnh lùng ngàn năm không đổi mà chỉ Finn biết, lần này em bị anh trai giận thật rồi.
Chuyện cũng chẳng mấy to tát, bắt đầu chỉ mới từ sáng nay khi Rayne phát hiện em mình không ăn bữa sáng anh mang tới cho, mà Finn thì không để tâm, em chỉ nghĩ rằng nếu bản thân không ăn sáng vậy phần cơm đó sẽ thay cho bữa trưa, và bỏ một vài bữa sáng ấy thì cũng chẳng sao cả, nhưng Rayne bắt đầu tức giận và hai người cãi nhau trong phòng kí túc của em, rồi Rayne để lại một câu "nếu em cứ muốn vậy thì đừng nói chuyện với anh nữa" và rời đi với một cái đóng cửa thật mạnh trước khi Finn kịp nói gì.
Anh em nhà Ames hiếm khi cãi nhau, nói cho cam thì đây mới là lần cãi nhau đầu tiên của họ trong mười năm gần đây, mà lý do thì lại bởi một chuyện nhỏ nhặt lông gà vỏ tỏi, ấy vậy mà có thể khiến Rayne lờ em nhỏ nhà anh cả một ngày, nhưng Finn dù đã chạm mắt anh nhiều hơn một lần, cuối cùng vẫn chẳng thể mở lời nói chuyện.
Finn cứ trằn trọc như vầy, trời sập tối và họ vẫn chưa thể nói với nhau câu nào trừ những lời tức giận ban sáng, mắt em cứ mở to nhìn lên trần nhà đóng gỗ, em không buồn ngủ, hoặc nói thẳng ra là Finn sẽ chẳng thể ngủ nếu em không làm hoà được với anh trai.
![](https://img.wattpad.com/cover/364994126-288-k30781.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Mashle/RayneFinn] Thương.
Fanfiction"Cuối cùng Ames cũng chẳng giận nhau quá nổi một ngày."