Chương 6: Vì em ích kỉ!

265 23 5
                                    

" Nước mắt công chúa là châu ngọc, vậy còn nước mắt của phù thuỷ như em?"

...

Film ngồi uống trà cùng với ông nội của Namtan trong vườn nhà ông. Từ nhỏ cô đã rất hay đến đây. Hai nhà vốn là thân hữu lâu năm, ông nội luôn xem cô là con cháu trong nhà. Film lại không có người thân nào ngoài cha cô. Vậy nên cô vẫn thường hay đến đây thăm hỏi ông mỗi khi có thời gian.

- Ông có nghe việc đính hôn của con với Namtan - ông nội đặt lại ly trà lên đĩa.

-Nói thật ông rất vui. Năm xưa ông và ông nội con cũng muốn làm thông gia nhưng cả hai đều chỉ có con trai. Bây giờ phải nhờ vào đời cháu. Sao hả? Chuẩn bị sao rồi? - ông hỏi.

Khi biết cả cô và Namtan đều không giống những người con bình thường cả hai nhà ai cũng sốc, chỉ có mình ông là vẫn bình thản đón nhận mọi điều. Ông nói với cô rằng " tình yêu thì không quan trọng người mình yêu là nam hay nữ., chỉ cần mình cảm thấy yêu thương và được yêu thương là đủ, không gì là không thể" ông vẫn luôn động viên cô như vậy.

- Mọi việc đều là do hai bác lo liệu ạ. Con cũng không biết phải chuẩn bị gì nữa.

Bà nội vừa đi đến, đặt đĩa trái cây lên bàn ngồi xuống nói.

- Nếu vậy hay để ta giúp con - bà cũng rất thích việc này.

Cùng với sự bối rối của Film là giọng ông nội đằng hắng. Chính ông cũng biết con trai trưởng của mình sẽ không bao giờ muốn bà tham gia vào chuyện này. Hiểu ra ý ông nên bà cũng giả vờ có việc mà bỏ vào trong.

- Chắc ông khó xử lắm. Con cũng thấy buồn - cô nhỏ nhẹ nói.

- Thành thói quen rồi - giọng ông trầm ngâm - Chuyện đứa con gái kia, con đừng suy nghĩ nhiều. Ông sẽ giải quyết.

Film ngạc nhiên nhìn ông nội, thì ra ông cũng biết.

- Ông tuy già nhưng chưa lẩm cẩm. Người như cô ta ngoài đường có đầy. Nếu Namtan không đồng ý kết hôn với con, đứa cháu này ông cũng không cần tới. Gia tài để lại, một xu ông cũng không cho nó.

- Không cần phải vậy đâu ông! Thật ra chuyện này cũng không thể ép buộc chị ấy - Film lo lắng nói. Cho dù bị Namtan lạnh nhạt thế nào cô vẫn không bao giờ muốn chị bị tổn thương, vì cô biết rõ người đau đớn sẽ là bản thân mình.

Ông ngã người về sau ghế nhìn cô.

- Film! Con đừng nghĩ vì gia cảnh của con mà ông có quyết định như vậy. Ông đã sống đến tuổi này, người như thế nào mà chưa từng gặp. Ông chọn con vì biết con là đứa con gái tốt và cũng là người có thể ở bên Namtan suốt đời. Ông trời thật trêu ngươi khi sinh ra hai con đều là con gái. Nhưng cũng thật may rằng hai còn lại có cách để ở bên nhau nên con chỉ cần nhớ như vậy là được.

Film lặng lẽ gật đầu. Phía trong nhà, một người đang nhìn biểu hiện của cô, khẽ nhếch miệng cười rời đi.

Off Jumpol lên phòng khách ở tầng hai ngồi uống cùng cha mẹ mình, anh ung dung mở lời.

- Đúng như con nghĩ. Ông đã nói chỉ cần chị họ không chịu kết hôn với Film thì sẽ không để laị gì cho chị ta.

- Tốt, vậy chỉ cần không để cuộc hôn nhân này thành công là được. Lúc đó...HJ sẽ là của chúng ta - cha anh gật gù nói, nét cười đầy toan tính.

[Đợi chờ có là đau khổ?] | NamtanFilm [Cover]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ