Bánh táo

3.5K 15 0
                                    

hương 1:

Sáng sớm, một bàn tay mò mẫm trên ngăn tủ đầu giường, tìm kiếm mắt kính của mình rồi đeo lên. Sau đó nhẹ nhàng nhấc chăn, hết sức cẩn thận bước xuống giường, cố không đánh thức người còn lại đang ngủ.

Mang dép lê vải bông, mặc vào áo ngủ đặt trên chiếc ghế sofa gần bên, cậu bước đến trước cửa sổ, kéo màn cửa sổ dày ra, để ánh nắng xuyên qua lớp rèm mỏng chiếu vào trong phòng.

Người đàn ông nằm trên giường cảm nhận được ánh sáng, trong giấc mộng hơi nhíu mày lại.

Cậu nhìn thấy thế, khóe môi khẽ cong lên. Rồi mới đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt.

Sau khi vệ sinh sạch sẽ bước ra, người nằm trên giường đã chống tay ngồi dậy, một tay vuốt mặt:“Sao dậy sớm thế?”

Cậu đi qua, khẽ mỉm cười nói:“Hôm nay là sinh nhật Lee, cậu ấy mời chúng ta đến tham dự, đừng nói với em là anh đã quên đấy.”

Hắn nghe xong, mới bỏ tay xuống:“Đương nhiên anh không quên, chỉ là……”

“Vậy thì mau đứng lên mặc quần áo rửa mặt đi, rồi chúng ta đến đó.”

Hắn vì thế lẩm bẩm ừ một tiếng, rời giường.

Trong lúc Cố Thiện đang đánh răng, Giang Nhược Thủy đi đến chỗ cửa sổ, đẩy lớp rèm mỏng rồi nhẹ nhàng mở cánh bên cửa sổ thủy tinh ra. Một cơn gió mát mẻ trong lành thổi vào, thật thoải mái, sảng khoái tinh thần.

Cậu lại quay người vào phòng quần áo, bắt đầu thay đồ. Đang thay được nửa chừng thì Cố Thiện bước vào. Phòng quần áo rất rộng, nên cũng không cảm thấy chật chội. Cậu liếc mắt nhìn hắn cởi chiếc áo trong trên người, lộ ra phần ngực và lưng rắn chắc rồi lấy một chiếc áo sơmi mặc vào.

Nhược Thủy xoay người, rất tự nhiên giúp hắn cài nút; sau đó cầm một chiếc caravat màu xanh đậm đưa cho hắn. Cố Thiện chưa bao giờ thích người khác giúp hắn đeo caravat.

Ăn mặc chỉnh chu sau, Giang Nhược Thủy đi trước vào nhà bếp, hâm nóng sữa và bánh mì, kế tiếp Cố Thiện cũng bước ra. Hai người ăn uống đơn giản, rồi đi ra ngoài.

Đầu tiên là phải đến tiệm nhạc cụ, lấy món quà đã đặt trước đó.

Lee là bạn tốt của cả hai người họ, một người vô cùng yêu thích những cây đàn ghi-ta.

Nhược Thủy biết Lee từ hồi cả hai còn bé tí, còn Cố Thiện thì quen biết cậu ấy khi đi du học ở Mĩ.

Cô gái trực quầy ở tiệm nhạc cụ nghe bọn họ nói mã số đơn đặt hàng xong liền vào kho lấy hàng. Giang Nhược Thủy nhìn xung quanh cửa hàng, vào ngày này năm ngoái, cậu cũng mua một cây đàn ghi-ta ở đây, tuy giá chỉ mấy ngàn đồng, nhưng cũng đủ bay mấy tháng sinh hoạt phí của cậu rồi.

Cố Thiện chỉ thản nhiên đứng một góc, lật lật cuốn catalog giới thiệu nhạc cụ.

Khi nhìn thấy chiếc hộp gỗ sang trọng được mang ra thì Giang Nhược Thủy ngây người một lúc. Bởi vì Lee, cậu ít nhiều cũng có hiểu biết về những nhạc cụ này. Mà chiếc đàn ghi-ta vừa được đem ra đây, là hàng chế tác của một vị nhạc công người Âu nổi tiếng, giá trị gần mười vạn nhân dân tệ.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Apr 02, 2013 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Bánh táoNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ