Seventeen vừa tập dượt xong vào lúc 11h tối. Thường thì những buổi tập sẽ kéo dài đến 3-4h sáng, nhưng trộn vía từ giờ đến tháng comeback còn kha khá thời gian nên cả nhóm được về sớm. Seungcheol từ đầu đến cuối buổi cứ chăm chăm nhìn Jeonghan tìm cách để nói chuyện riêng. Thực ra cũng không phải điều gì đặc biệt. Hôm nay anh muốn rủ cậu đi nhậu. Vì mấy tuần nay kiêng kham khổ sở nên anh hơi khát cồn. Vì vô tình cũng mấy tuần nay Jeonghan bận lịch trình riêng với Wonwoo bên quên mất anh. Và vì một lý do nhỏ nữa mà Seungcheol có lẽ sẽ chả bao giờ dám nói ra, rằng chỉ có khi đi uống với cậu, anh mới dám bộc bạch tình cảm của mình.
Ngôn ngữ tình yêu của đàn ông đôi khi chỉ là nhớ đến nhau những lúc khát cồn. Nhưng cũng đôi lúc, chỉ vì họ mắc kẹt với tính nam độc hại mà lúng túng chuyện bày tỏ lời quan tâm. Những lúc như vậy, say xỉn một chút lại rất có ích.Ai cũng biết tửu lượng của cả Seungcheol và Jeonghan đều khá tốt. Seungcheol có khi còn là tầm thượng thừa. Ấy vậy mà hiện tượng lạ là mỗi lần đi nhậu với Jeonghan, Seungcheol lại dễ say hơn bình thường.
Cả nhóm dọn dẹp chuẩn bị đi về, Jeonghan cũng vô tư đi cùng các em ra cửa thì bỗng dưng có cái đầu của ai (còn ai vào đây) tựa lên vai cậu.
"Jeonghan đi nhậu với tớ" Seungcheol tì cằm lên vai gầy gò của Jeonghan, giọng hơi lí nhí như sợ các em biết mà "phá đám" riêng tư của hai người họ.
"Cậu có chuyện gì à" Jeonghan hơi nghiêng đầu, bất ngờ nhận ra khoảng cách hai người họ gần sát nhau. Hơi thở của hai người gần kề nóng ấm.
"Cũng không phải có chuyện gì, đơn giản muốn đi uống với cậu thôi, cũng lâu rồi mà" Seungcheol vừa nói vừa chuyển tư thế sang thành khoác vai Jeonghan. Không biết sao cậu cảm thấy hụt hẫng. Jeonghan cũng không nghĩ ngợi nhiều, gật đầu đồng ý.
——
Họ đến một quán lòng nướng đêm cách phòng tập không xa. Vì cả hai đi ăn với nhau quá nhiều nên thủ tục gọi món rất đơn giản. Jeonghan chọn đồ ăn còn Seungcheol thuần thục chọn đồ uống. Seungcheol mở bát gọi luôn 4 chai soju để bắt đầu buổi nhậu làm Jeonghan hơi bất ngờ: "Chà hôm nay Seungcheol của chúng ta muốn uống say hử".
Seungcheol gật gù không phản bác, đầu óc tự nhiên mắc kẹt ở đoạn "Seungcheol của chúng ta". Anh khịt mũi không biết bao giờ đổi thành được "Seungcheol của tớ" hay "Seungcheol của em". Sự thực hiện tại họ chỉ là như vậy thôi, là bạn thân, là đồng nghiệp, là bạn nhậu. Seungcheol ấu trĩ lấy cái cớ là "bạn nhậu" ấy để năm lần bảy lượt có không gian riêng với Jeonghan.
——
Giờ đã là 1h hơn, hai gã đàn ông trong quán lòng đã vượt KPI từ 4 chai thành 6-7 chai soju từ bao giờ. Họ từ ngồi đối diện nhau thì bây giờ bóng hai người đã sát gần không khoảng cách. Seungcheol dựa vào vai Jeonghan. Vẫn là vai của cậu, bao nhiêu lâu nay vẫn là vai của cậu, đỡ anh qua bao mệt nhọc năm tháng. Cậu là "cái cây nhỏ" là "nơi trốn" an bình của anh.
"Jeonghan ơi"
"Seungcheol ơi" Jeonghan cũng ngà ngà say, khúc khích trả lời.
Seungcheol mỉm cười. Đầu anh hơi ong ong hỗn loạn. Anh quay đi quay lại xem có ai xung quanh không, lúc thấy quán vắng tanh thì thở phào dựa tiếp vào vai Jeonghan.
![](https://img.wattpad.com/cover/363890521-288-k8788.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
|Cheolhan| • Cốc sữa ấm
RomanceChuyện hàng ngày ngốc nghếch của hai cậu ấy. Cảnh báo: real life nên mọi người nếu không thích thể loại này có thể click back nhé ^^ mình đọc hoan hỉ hoan hỉ măm măm delulu qua ngày thôi.