Hoàng Tuấn Tiệp ngờ vực không biết mình có nghe nhầm hay không, nhưng vẻ mặt của bố Hạ Chi Quang vẫn rất chân thành, thông tin hình ảnh trong tay ông vừa chi tiết lại đáng tin, bầu không khí còn nghiêm túc và trang trọng hơn cả mấy chương trình kết nối trái tim, khiến người ta không cho rằng ông đang nói đùa.
“À…” Hoàng Tuấn Tiệp chưa gặp chuyện này bao giờ, cậu ấp úng hồi lâu mới hoàn hồn, từ chối khéo.
“Cảm ơn chú đã giúp cháu tìm nhiều người tốt như vậy, nhưng bây giờ cháu muốn học chuyên sâu hơn, không muốn chú tâm quá nhiều về việc này. Nên…”
Bố Hạ Chi Quang là một người truyền thống, ông không tán thành suy nghĩ của Hoàng Tuấn Tiệp:
“Cứ hẹn hò với một người trước thôi, có câu lâu ngày sinh tình mà? Không hợp đổi người khác. Tiểu Hoàng à, với tính cách ngoan hiền của cháu, nếu không khuyên cháu, chú nghi cháu sẽ hiến dâng cả đời cho sự nghiệp rồi nhà cửa chẳng ai trông, vậy sao mà được.”
Hoàng Tuấn Tiệp: “…”
Cậu có chứ, hơn nữa người kia của cậu còn thường xuyên nổi máu ghen, cậu mà tiếp xúc với người khác, chắc cả căn nhà bị nhấn chìm trong cơn ghen luôn mất.
Hoàng Tuấn Tiệp chợt có xúc động muốn nói ra sự thật, nhưng nghĩ đến những rắc rối sẽ xảy ra, bèn nhịn xuống.
Từ từ sẽ hay hơn, để mẹ Hạ Chi Quang giúp khuyên nhủ một thời gian rồi mới nói với bố Hạ Chi Quang vậy.
Cậu chẳng sợ mình sẽ bị gì, nhưng cậu không muốn Hạ Chi Quang xung đột lớn với người nhà vì chuyện này.
“Cháu định chờ thêm hai năm nữa, đến khi ra ngoài làm việc chính thức.” Suy nghĩ một lúc, Hoàng Tuấn Tiệp lại từ chối:
“Dù sao thì bây giờ chỉ mới chập chững ra xã hội, vẫn chưa ổn định.”
Bố Hạ Chi Quang miễn cưỡng chấp nhận lời giải thích này, thế là Hoàng Tuấn Tiệp đứng dậy xin ra ngoài. Bước khỏi phòng làm việc, cậu thở phào nhẹ nhõm.
Hạ Chi Quang đang đứng chờ cách phòng làm việc không xa, vừa trông thấy cậu đã ngay lập tức kéo cậu về phòng ngủ của mình.
“Bố anh nói gì với em?” Hạ Chi Quang hỏi.
“Không có gì.” Hoàng Tuấn Tiệp định dời sự chú ý của Hạ Chi Quang, không muốn Hạ Chi Quang biết chuyện bố hắn định tìm thêm tình địch cho con mình.
“Chăn mới của anh mềm quá, do lần trước em nói thích thay chăn nên anh đã thay cho em đúng không?”
“Chứ còn gì nữa, chẳng lẽ thay cho anh?” Hạ Chi Quang khoanh tay, híp mắt.
“Đừng hòng phớt lờ chuyện này, rốt cuộc bố anh đã nói gì? Anh không giấu em mà em đã bắt đầu giấu giếm anh rồi sao?”
Trông Hạ Chi Quang có hơi tức giận, Hoàng Tuấn Tiệp hiểu suy nghĩ của hắn, chỉ mỗi mình Hạ Chi Quang thổ lộ nỗi lòng với cậu thôi thì chẳng công bằng chút nào.
“Vậy em cho anh biết, anh không được tức giận đấy.” Hoàng Tuấn Tiệp nói.
Hạ Chi Quang thề thốt bảo mình sẽ không nổi nóng gì đâu, bấy giờ Hoàng Tuấn Tiệp mới thú thật:
BẠN ĐANG ĐỌC
[𝑸𝒖𝒂𝒏𝒈 𝑻𝒊𝒆𝒑] 𝑵𝒈𝒉𝒆 𝑵𝒐𝒊 𝑪𝒂𝒖 𝑪𝒉𝒊 𝑿𝒆𝒎 𝑻𝒐𝒊 𝑳𝒂 𝑩𝒂𝒏
RomanceNghe nói cậu chỉ xem tôi là bạn Tên gốc: 听说你只把我当朋友 Tác giả: Kỵ Trứ Tảo Trửu Khứ Hỏa Tinh (骑着扫帚去火星) Thể loại: Đam Mỹ, ABO, AxB, 1×1, học đường, ảo tưởng không gian, tình hữu độc chung, ngọt, HE. ‼️⋆˚࿔ LƯU Ý 𝜗𝜚˚⋆‼️ ‼️⋆˚࿔CHUYỂN VER 𝜗𝜚˚⋆‼️ ‼️[TRUYỆN...