Mặc dù Thùy Trang ra sức giải thích về vết bỏng trên tay mình , nhưng Diệp Anh vẫn một mực đi tìm bà ngoại hỏi cho ra lẽ . Ở trước mặt bà nói toàn là đạo lý , nào là ai làm người nấy chịu , cần gì phải hạ độc thủ với Trang di đại bảo bối . Bà ngoại cả đời yêu thương cháu , hôm nay bị đứa cháu ở trước mặt hùng hùng hổ hổ , quyết định đem cây gậy của ông lão đánh thẳng vào mông Diệp Anh , ra lệnh đuổi đi ngay trong đêm .
" Đúng là bà ngoại bị thất tâm phong thật rồi " - hiện tại chỉ có thể nằm sấp trên chân của Thùy Trang , mặc nhiên để nàng giúp mình thoa thuốc .
" Em đúng là chỉ biết gây sự thôi , ngày mai ngay lập tức về đoàn làm phim cho chị " - uổng công nàng ở trước mặt bà bênh vực Diệp Anh , nhưng đứa trẻ này ngay cả bà ngoại cũng dám lớn tiếng .
" Trang Trang , chị sẽ không sao chứ ? " - bà ngoại dạo này đâu có tính tỉnh táo , lỡ như lại làm gì nguy hại đến cháu dâu thì sao ?
" Là em tự mình hù mình thôi , ngoại ...à không phải , Tiêu phu nhân rất thương chị " - xem ra nàng muốn yên tâm dưỡng bệnh đành phải đuổi khéo Diệp Anh , không nên để đứa trẻ này cứ thích liền làm náo loạn hết cả lên .
Buổi sáng nhị dị họ Tiêu có một lễ ăn hỏi ở vùng lân cận , căn dặn Thùy Trang ở nhà khoá cửa cẩn thận . Về phần Nguyễn Diệp Anh , bà ngoại ra lệnh không được phép còn ở nhà khi bà trở về , nếu không ngay cả Thùy Trang bà ngoại cũng sẽ đuổi đi luôn cho biết mặt .
Mặc dù có chút không muốn rời xa Trang di , nhưng đoàn làm phim lại hối thúc Diệp Anh cho phân cảnh vào chiều nay , cuối cùng đành phải tạm thời gởi nàng ở lại đây một mình . Có điều trước khi đi cũng không an phận , lợi dụng ông bà ngoại không có ở nhà , đem Thùy Trang đặt ở dưới thân ủy khuất nàng đến cổ họng khó lòng phát ra tiếng nữa . Càng lúc nàng càng có cảm giác Diệp Anh như lang như hổ , không biết vài năm nữa xương cốt trên người có còn chịu nổi hay không ?
Khoảng thời gian sau đó Diệp Anh rất ngoan ngoãn cho vai diễn , chỉ thừa dịp được nghỉ một ngày sẽ về thăm Thùy Trang . Lúc đầu nhìn thấy tiểu lão công còn có chút hưng phấn , nhưng sau này dần dần lại biến thành một chút sợ hãi . Lần nào về thăm nàng cũng vậy , kết quả của sáng hôm sau đều khiến nàng không thể ngồi dậy nổi.
" Tiểu Thùy Trang , ta có chuyện muốn hỏi con " - bà ngoại đợi ông lão ra khỏi nhà hái thuốc , liền kéo Thùy Trang ra bên ngoài hỏi chuyện .
Mỗi bước đi đều phải cắn răng chịu đựng , đủ biết tối hôm qua Diệp Anh lại về thăm nàng . Ở trước mặt bà ngoại cố gắng bước đi bình thường nhất , nhưng quả thật nhìn thế nào cũng có chút vấn đề giữa hai chân .
" Tối hôm qua con cùng với nó làm mấy chuyện không dám nhìn ai đúng không ? " - bà ngoại quả nhiên âm giọng to lớn , như thể không sợ bất cứ ai nghe thấy .
" Hụ ..." - ở chung nhà gần nửa tháng , nhưng Thùy Trang nàng vẫn chưa thật sự quen được cách doạ người này .
" Ta không có nhìn lén , tối qua ta khát nước nên mới đi ra nhà sau . Lúc đi ngang phòng các người , đột nhiên nhìn thấy mấy thứ không nên nhìn "
BẠN ĐANG ĐỌC
Dì Ơi Đợi Con Lớn Được Không ( Cover ) [ Diệp Lâm Anh x Trang Pháp ]
Lãng mạnDiệp Anh từ nhỏ không thích ăn thịt, nhưng lại có người có thể khiến cô khai khẩu ăn thịt, người đó sau này suy nghĩ lại chắc sẽ phải hối hận đây. Diệp Lâm Anh x Trang Pháp