[Quy Hồi]

26 9 2
                                    

Một khoảng tối mờ ảo đang bao phủ khắp người cậu, trái tim cậu, cơ thể cậu. sangsathien cảm thấy bản thân cứ như đang bị trói chặt, cả người đều cứng đờ không thể động đậy dù chỉ là một ngón tay.

Khoảng không gian đen kịt kia dần tan ra, đằng sau đó mở ra là một không gian mới lạ một căn phòng cổ kính, sang trọng hiện lên trước mắt khiến Charn không khỏi bàn hoàng, tay chân cứng đờ lúc này cũng đã mềm đi đôi chút thế nhưng tuyệt nhiên chẳng thể di chuyển.

Cơn hốt hoảng chưa qua hết, chỉ sau đó vài giây một tiếng la hết hô hào đã vang vọng khắp phòng.

- Có thích khách! A Jiw!

Trước mặt cậu là một đám người mặc đồ đen, trên chiếc giường có một người nào đó đang mặc một bộ đồ trắng và vừa quát to lên, cái  Tên mà cậu ta gọi cũng chẳng mấy xa lạ chính là "A Jiw"

- A Jiw..?..đây không lẽ là..

Đám người mặt đồ đen chạy toán loạn khắp căn phòng, khiến cho đồ đạt bị xáo trộn. Nhưng có lẽ bọn chúng không nhìn thấy cậu, Charn bị bọn người đó xuyên mấy lần vẫn chẳng thấy đau. Cậu trai kia cầm kiếm chém hết tên này đến tên khác cho đến khi có một người khác sông vào.

- Cậu Tian!

Dù khuôn mặt hắn có vài vết sẹo, tóc dài, nhưng cậu làm sao không nhận ra được, Là Jiw! Hắn chạy vào đi qua đám người mặc đồ đen kia nắm chặt lấy tay vị thiếu niên trên giường rồi cùng nhau bỏ chạy ra khỏi đó.

Charn đột nhiên lại cảm thấy có chút là lạ, sao đầu cậu lại đau thế này.. hình như cảnh ấy rất quen.

- Jiw, anh có sao không?!

- không sao.

- có máu này? Ngồi yên đi để tôi lấy thuốc.

Khung cảnh chuyển sang một nơi khác, vẫn là vào buổi tối nhưng đã không còn hỗn loạn như ban nãy, giờ chỉ còn mỗi Tian và Jiw đang ngồi trên tản đá sau vườn. Tian vội lấy trong túi ra một lọ thuốc cùng ít vải, nhẹ nhàng đắp cho người bên cạnh.

- Người đi ngủ mà vẫn đem thuốc theo sao?

- với một tên hậu đậu lúc nào cũng bị thương như ngươi, ta mà không mang theo thế nào cũng có chuyện.

Cả hai nói chuyện một lúc thì đi trở về một căn phòng khác, Tian nằm xuống trên chiếc giường mà Jiw đã chuẩn bị, trước khi đi hắn còn chu đáo đắp chăn giúp cậu, rồi dịu dàng chúc ngủ ngon. Thế nhưng khi vừa quay đi đã bị một bàn tay khác níu lại

- Jiw, đừng đi. Ở với ta đi.

- Thái tử, nếu đức vương mà biết thì-

- Ở đây chỉ có ta và người, người không nói thì chỉ có trời biết đất biết, ở lại đi.

Trước sự van xin khẩn thiết của vị thái tử, Jiw liền bị làm cho mềm lòng, hắn bước đến bên một chiếc ghế khác, làm theo lời Tian kéo chiếc ghế ấy đến bên giường rồi nằm vào, trước đó còn không quên khoá cửa. Cả hai nằm sát bên nhau nói chuyện một lúc thì liền thiếp đi.

Và mọi thứ cứ như vậy, lần lượt lần lượt đoan ký ức tươi đẹp khác giữa cậu và Jiw liền hiện ra ngay trước mắt. Lần cả hai bị lạc trong rừng, cùng nhau tập võ hay thậm chí là trốn phụ mẫu đi chơi, hay nhưng lần cả hai giận hờn nhau vô tội vạ. Mọi thứ cứ như một thước phim tua chậm từng chút một gợi lại khiến Charn có đôi phần xúc động, trái tim cậu đập liên hồi theo từng kỷ niệm.

[JamFilm] Làm Lại Từ Bước Kết Thúc Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ