Thương hay ghét? #1

10 0 0
                                    

Đáng lẽ hắn không nên đi học.

Phải, hắn chán đến trường lắm rồi. Hắn muốn ở nhà chơi game cơ.

Nhưng dù có phản đối đến đâu thì hắn vẫn đang đứng tại đây, trước cửa lớp, với một miếng băng gạt trên mũi. Dấu hiệu của việc quyền lực đã lên tiếng tại căn nhà của hắn hôm qua, dưới cái danh hiệu ngọt ngào "mẹ".

William đeo cái cặp một bên vai, tay kia đút túi quần, đẩy cửa vào lớp. Khoảnh khắc hắn vừa bước vào, mọi cặp mắt đổ dồn vào hắn. Tất cả đều cụp mắt xuống, không phải là do kính nể hắn, mà là do hắn quá thấp.

Thôi nào, đừng làm trái tim hắn tổn thương ngay ngày đầu tiên chứ. 

Wil lựa ngay chỗ bên ngồi gần các anh em chí cốt, thả cái cặp xuống. Đưa mắt nhìn quanh lớp, hắn bắt gặp những khuôn mặt quá đỗi quen thuộc. Nhỏ lớp trưởng, mấy đứa con gái giờ đã thấp hơn bọn con trai (trừ hắn), mấy thằng bạn,...Và rồi, gã.

Hắn cảm thấy sự khó chịu sôi sục trong bụng ngay lúc hắn nhìn thấy gã. Bàn tay hắn đã hình thành nắm đấm, sẵn sàng dụi cho gã một cái nếu gã làm gì ngứa mắt hắn. Cho dù cả hai đứng cách xa nhau hẳn nửa lớp, hắn vẫn cảm thấy như gã đang ngay sát bên làm ô uế bầu không khí của hắn. 

Gã dĩ nhiên chẳng hay biết gì, chỉ mải mê ngắm nhìn khoảng không trước mắt. Tuy rõ ràng là gã chỉ đang ngồi thẫn thờ, dưới lăng kính mờ ảo của hắn điều đó trông giống như gã đang chọc tức hắn bằng cách phớt lờ. William xồng xộc băng qua những dãy bàn ghế, đến chỗ bàn của gã và đá thật mạnh vào ghế.

Tác động mạnh đột ngột làm cả người gã đập vào cạnh bàn. Cơn đau mới nhói lên ở ngực, gã đã gần như tắt thở vì lực đá trúng ngay phổi làm hầu hết oxy bay hết ra khỏi phổi gã. 

Gã đứng phắt dậy, trừng mắt nhìn hắn như một con hổ con hung dữ. Thật sự gã là một con hổ con, vì gã thậm chí còn thấp hơn cả hắn. 

"Mới đầu năm mà mày đã ngứa chân ngứa tay rồi à, William?"

Wil nhướn mày lên, bật ra một tiếng cười khó chịu "Phải đấy"

Gã tung một cước bất ngờ vào bụng hắn. Wil hầu như không né được, đau điếng ôm bụng lùi lại. Gã nhân cơ hội đánh vào đầu hắn. Hắn xô gã ra xa, làm gã va vào mấy cái ghế phía sau. Gã hung hăng đá cái ghế đi, trước khi tiếp tục bị xô ngã. William đạp vào lưng gã để tăng lực đẩy. Chống tay vào bàn để đỡ thân mình, gã lại đá loạn xạ vào người hắn. Bỗng Wil túm cổ áo gã và ném gã vào tường như một con búp bê rách. 

Mọi người trong lớp đã tụ lại xem hắn và gã đánh nhau. Mấy thằng anh em của hắn định giúp nhưng bị bọn con gái cản lại. Lớp trưởng cố gắng kéo William ra nhưng bất thành. Gã đập vào tường rồi trượt xuống một cách thảm hại. 

"Ryan! Ryan? Mày còn sống đó chứ??"

Vài đứa kêu lên lo lắng, lại gần và kéo gã dậy. Will ôm bụng, ho mạnh và khinh bỉ nói "Tất nhiên là nó còn sống rồi, tao đâu có ngu. Nhưng nếu có cơ hội tao đã giế-"

Lớp trưởng bịt miệng Wil rồi khống chế hắn bằng chiều cao của mình. Ryan thở hồng hộc, ngước mắt lên ném cho hắn một cái nhìn lạnh lẽo. Hắn cười khẩy, quay lưng đi như một kẻ chiến thắng.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Sep 11, 2024 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

Bụi - Random oneshotNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ