1

254 35 0
                                    


“Namtan, đây là nhiệm vụ tiếp theo của cô”

“Gì đây? Chỉ là 1 ca sĩ trẻ tuổi thôi á hả”

“Nhìn mặt chán chường thế Namtan, đừng nói là không còn hứng thú với nghề ám sát này nhé”

“Xùy, dòng họ 3 đời nhà tôi đều thích nghề này nhé, chỉ là…....”

“Là…?”

“Film Rachanun!”

 “Cô quen cô ca sĩ này à, sao ngạc nhiên vậy”

“À không, chắc trùng tên thôi, nhưng không có hình à, có mỗi cái tên sao tôi biết đó là ai mà giết”

“Yên tâm, buổi diễn hôm nay chỉ có mỗi cô ca sĩ đó thôi, cứ tới đó rồi cô sẽ biết”

“...”

      Nói xong thì tên đồng nghiệp của tôi liền rời đi để lại tôi với tâm trạng không thể nào bất ổn hơn. Phong bì tôi đang cầm trên tay chính là nhiệm vụ lần này của tôi, ám sát một người tên Film Rachanun, liệu đó không phải là em chứ? Nhưng tại sao lại là cái tên này nhỉ, ông trời liệu có đang trêu ngươi tôi khi hết lần này đến lần khác luôn để những thứ liên quan đến em xuất hiện trước mắt và gieo cho tôi hy vọng sau đấy lại hóa phép biến nó thành một mớ chả dính líu gì. 

Chậc, tệ thật.

°°°°

        Tôi đang từng bước di chuyển đến khu vực chỉ định để thực hiện vụ ám sát. Đó là một tòa nhà khoảng 25 tầng, nơi có thể dễ dàng ra tay. Đây là 1 trong những tòa nhà do ông chủ tôi quản lý nên dù tôi có vác cả khẩu đại bác vào thì  cũng chẳng ai để tâm. Nếu có ai cản trở thì ngay lập tức sẽ bị các vệ sĩ của ông ấy xử gọn gàng.

         Nói chứ khẩu súng đã được tháo rời từng mảnh và để gọn trong ba lô tôi tôi đang đeo sau lưng nên nhìn từ ngoài thì đố mà biết được tôi đang mang thứ gì trong người.

        Khi lên tới nơi thì tôi bắt tay vào sửa soạn đồ nghề, đeo tai nghe vào tai và chờ đợi hiệu lệnh. 

        Nơi diễn ra buổi hòa nhạc khá xa, nhưng đối với cây súng ngắm của tôi thì lại quá đỗi dễ dàng.

[Nghe rõ chứ Namtan, chừng 10p nữa buổi diễn sẽ bắt đầu, ám sát càng nhanh càng tốt như mọi lần nhé]

“Ok”

         Thời khắc đã điểm, lần này ông trời không còn trêu ngươi tôi nữa mà đã chuyển sang chơi đùa với lý trí của tôi, khi người cần ám sát lúc này thật sự chính là em.

“Này Sifa, người tôi cần ám sát có phải…”

[Là cô gái bận váy đỏ mà cô đang ngắm, thế nào, xinh quá không nỡ ra tay à, haha]

“Vớ vẩn!”

          Không, không thể như thế được, tuyệt đối không, dù hiện tại ngón tay tôi đã để lên chốt, chỉ cần di chuyển ngón tay thì viên đạn sẽ lập tức bay về phía em nhưng tôi cứ mãi ngập ngừng không thôi, tôi không thể làm điều đó. Nhưng chợt tôi nhận thấy có gì đó không đúng khi lia ống nhòm sang huớng khác.

[NamtanFilm] [Oneshot] Vầng Sáng Trong TimNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ