Sau bữa tối, Quý Thường Âm đưa Hứa Triều Mộ đến phòng tập thể dục của cô.
Ở đó có hai chiếc gương lớn và một số thiết bị tập thể dục. Toàn bộ căn phòng trống rỗng, giống như một lớp học khiêu vũ.
"Trước tiên nói mấy đoạn thoại, chị xem qua một chút." Hứa Triều Mộ thản nhiên nói một cảnh, sau đó đặt kịch bản sang một bên và bắt đầu.
Hứa Triều Mộ nhập vai rất nhanh, về cơ bản chỉ trong một giây.
Quý Thường Âm vốn đang có chút không ở trong trạng thái, nhưng sau khi cùng Hứa Triều Mộ đối diễn, cô ấy cũng bắt đầu nhập vai ngay lập tức.
Toàn bộ diễn ra rất suôn sẻ, Quý Thường Âm không hề cảm thấy mình bị áp diễn, trạng thái tốt hơn nhiều so với khi ở một mình.
Đây chính là cao thủ.
Cao thủ có thể khiến một người bị áp diễn, đồng thời cũng có thể kích thích tiềm năng của một người.
Không hổ là nữ hoàng điện ảnh Grand Slam trẻ nhất.
"Không tồi." Hứa Triều Mộ bình luận.
"Vẫn là chị lợi hại, nếu không cùng chị đối diễn em thật không làm được." Quý Thường Âm có chút cảm khái.
"Em chỉ vừa mới tìm được trạng thái, không có quỷ quái như em nói." Hứa Triều Mộ nói: "Hãy tự tin vào chính mình, em thật sự không tồi."
Quý Thường Âm cười nói: "Hứa lão sư thế mà khen ngợi em, em phải ghi nhớ thật kỹ."
Hứa Triều Mộ cho Quý Thường Âm một ánh mắt: "Chị có thể thường xuyên khen ngợi em, chỉ cần em làm tốt, chị liền sẽ khen."
Quả nhiên là giáo viên chủ nhiệm không chút cẩu thả nào.
Buổi sáng, Quý Thường Âm và Hứa Triều Mộ đối diễn suốt ba giờ, trên cơ bản ngoại trừ thời gian uống nước, cũng không có thời gian nghỉ ngơi.
Rất nhiều điểm Quý Thường Âm không có chú ý tới, Hứa Triều Mộ đều có thể chỉ ra.
Vốn dĩ là muốn Hứa Triều Mộ tự khen chính mình nhiều hơn, nhưng cả buổi sáng, lại là Quý Thường Âm đánh rắm cầu vồng.*
"Hứa lão sư, chị cũng quá lợi hại, đã lâu rồi em chưa nghe được lời nhận xét nhất châm kiến huyết* như vậy." Quý Thường Âm cảm khái: "Hứa lão sư, em cảm thấy chị hẳn là nên trực tiếp cầm lấy giải thưởng thành tựu trọn đời, hoặc tốt hơn là thiết lập một giải thưởng khác, không thể nhầm lẫn với những người bình thường đó được."
Hứa Triều Mộ ho khan hai tiếng, bị Quý Thường Âm thổi phồng đến mức có chút đỏ mặt.
"Đừng nói như vậy, những lão sư khác cũng rất lợi hại, chỉ là vừa vặn chị là người duy nhất em biết ở hiện tại." Hứa Triều Mộ nói: "Loại lời này ra ngoài cũng đừng nói, nếu như để người khác biết, hai chúng ta sẽ bị mắng cùng nhau."
Quý Thường Âm lặng lẽ thở dài, trên mặt lộ ra vẻ tiếc nuối.
Hứa Triều Mộ liếc nhìn Quý Thường Âm.
Khi hai người đến nhà hàng, bảo mẫu vừa chuẩn bị xong bữa ăn.
Quý Thường Âm trước đó đã tìm hiểu qua sở thích của Hứa Triều Mộ nên bữa ăn này cơ bản đều theo khẩu vị của Hứa Triều Mộ.
![](https://img.wattpad.com/cover/349966761-288-k155284.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT| EDIT] Ta cùng nam chủ bạch nguyệt quang ở bên nhau
Художественная прозаTác phẩm: Ta cùng nam chủ bạch nguyệt quang ở bên nhau Tác giả: Khương Trầm Dạng Thể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Xuyên thư, Hiện đại, Giới giải trí, HE. Từ khóa tìm kiếm: Nhân vật chính: Quý Thường Âm, Hứa Triều Mộ┃ Vai phụ: ┃ Cái khác: Một câu tóm...