私はあなただけを愛しています

168 18 9
                                    

'thương em không?'

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

'thương em không?'

'lúc nào tôi cũng thương em




'anh à, em thương cái nơi này lắm, em thương tokyo'

'còn tôi thì thương em lắm'

'nhưng anh ơi, cuộc đời em chỉ đến đây'

'tôi thương em

'hirata ơi, thay em thương lấy tokyo nhé?'

'không, tôi chỉ thương mình em thôi'

gã thiếu gia điển trai ấy ôm trọn cơ thể gầy gò của thiếu niên kia vào lòng thủ thỉ một hồi lâu mới chịu buông, rồi gã khóc

y hệt như ngày mà em đến và nói với gã

'anh ơi, người ta bảo em chỉ sống được 2 tháng nữa'

em bảo

'anh à, em thương tokyo, em không muốn rời xa nó'

gã ôm lấy gương mặt nhợt nhạt của em, hôn lên đôi môi sớm đã nứt nẻ

'ừ, tôi cũng thương em'

'anh à, sau này em chết, hãy thay em thương lấy thành phố tokyo này nhé'

'ừ, tôi hứa'

không em ơi, gã chỉ thương mình em

'hirata này, em yêu anh, yêu thế giới, nhưng thế giới chẳng yêu em gì cả, có mỗi anh'

'vậy thì tôi sẽ ghét thế giới'

'tại sao?'

'vì thế giới không thương em của tôi'

em chỉ mỉm cười, rồi lại ngắm nhìn trời đêm qua khung cửa sổ, em chỉ lên từng ngôi sao rồi bảo

'anh này, sau này em cũng sẽ biến thành một trong vô vàn nhưng ngôi sao đó, em sẽ vẫn luôn nhìn theo anh'

'vậy tôi sẽ yêu những vì sao'

'hửm?'

'vì có em nên tôi yêu chúng'

'haha, hirata lãng mạng quá'

'chỉ với mỗi em'

22:03'

'ôi trời, đã hơn mười giờ rồi, hirata à, em cần đi ngủ, em mệt rồi'

'nhớ đừng ngủ sâu quá nhé, hứa với tôi đi'

'được rồi được rồi, em hứa mà, nhất định ngày mai vẫn sẽ cùng anh đi dạo phố'

đã hứa ngoắc tay rồi đấy, em nhất định phải giữ lời

nhưng tại sao em lại thất hứa?

'em ơi, dậy đi, shunichi của tôi, em của tôi, ánh mặt trời đã ôm lấy tôi rồi, chỉ còn mỗi em chưa ôm tôi chào buổi sáng thôi đấy'

xoa lấy mái tóc của em, gã biết em đã đi rồi, gã lại khóc, khóc đến khi cái xác của em được đem đi hoả táng

gã khóc đến khi mặt trời lặn, gã cầm tấm ảnh xinh đẹp của em, âu yếm nó như báu vật, vì nó có em, tất cả những thứ gì có em đều là báu vật đối với gã

'em ơi, nhưng làn gió lạnh lẽo kia đã hôn lên má tôi, chúng cũng hôn lên môi tôi như cách em làm, nhưng chúng làm môi tôi khô khốc'

'em ơi, tôi không thương tokyo nữa, tôi chỉ thương mình em thôi'

'tokyo không có em, nơi này cô đơn và nhàm chán'

em từng bảo, khi em chết, em sẽ thành những ngôi sao kia, gã ghen tị với bầu trời đêm

vì bầu trời có em, còn gã thì mất em





























_______

định rest mà mắc viết quá biết làm sao giờ

thương.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ