Liệu có phải là yêu - Hoàn

409 33 11
                                    

Tôi với hắn là bạn thân từ hồi miệng còn hôi sữa. Với tôi hắn là cái thùng rác để tôi giải tỏa nỗi buồn, đôi lúc cũng để chia sẻ niềm vui, mà thực sự là chả ai chia sẻ niềm vui với cái "thùng rác" cả.

Tôi không chắc là mình hiểu hắn nhất nhưng ít ra là cũng nắm được kha khá. Tôi biết rằng hắn luôn đi giày theo tâm trạng. Nếu hắn đi giày đen nghĩa là tâm trạng không được tốt, còn nếu đi đôi đỏ thì là hắn đang vui, đôi khi lại đi đôi màu xanh nhạt là khó chịu, nếu tâm trạng bình thường thì hắn diện đôi trắng.

Hắn thích ăn cá, đặc biệt là cá diếc rán giòn. Hắn chỉ biết ăn chứ không biết làm, mà cái người hay làm món đấy cho hắn lại là tôi. π_π Tại có một lần tôi trổ tài làm thử, thế là hắn "nghiện" luôn món cá ấy.

Ở lớp thì hắn lạnh lùng như con thạch sùng (srr ^___^) . Có khi cả ngày chả nói câu nào nhưng cứ đi với tôi là y như rằng luôn cố tìm cách trêu tôi.

***
- Ê Hàn Linh.

- Gì?

- À tao định nói là trông mày rất béo thôi, hìhì!!

-...

Hắn nhe răng cười nhăn nhăn nhở nhở như khỉ. Đối với tôi là thế nhưng với mấy bà hám trai ngoài kia đó là "nụ cười thiên thần" =.=

Mà thú thật là hắn cũng đẹp trai nên mới nhiều đứa thích ngắm như vậy. Da hắn trắng bóc, y như công tử bột. Miệng có chiếc răng khểnh ( Lúc nào cũng cố để mà khoe!) trông khá duyên. Mũi cao, mắt nâu, đôi lúc tôi nhìn thế nào mà nó lại ra màu ... xanh đậm mới ghê. Tóc thì đen, kiểu quen thuộc là đầu nấm, khi đi chơi thì vuốt sáp để gây-sự-chú-ý.

***
- Ê Linh, mày giảm béo đi!
Hắn vừa đạp xe vừa quay xuống nhìn tôi.

- ...

- À mà thôi đừng giảm!

-...

- Không thì mất mất cái dấu hiệu nhận biết thì chết =))
Hắn nhìn tôi cười như bị chạm.

- Hừm... - Tôi bực bội đưa tay véo vào mạn sườn hắn.

- Ôi buồn cười nhờ, phải tự cù để cười ._. - Tôi làm mặt lạnh. Sau đó giả vờ cười cười chọc quê hắn. Nhạt nhẽo!

***
Hôm trước tôi bị hiểu lầm với cái San. Nhỏ nghĩ là tôi có tình ý với Lâm của nhỏ nên cạch tôi. Hắn cũng thấy lạ vì bình thường tôi với cái San thân nhau như hình với bóng, nay mỗi đứa một hướng. Hắn có hỏi chuyện, tôi kể đủ. San là đứa tốt, nhưng hơi nóng nảy và đanh đá. Ai động vào tôi là tôi đảm bảo nó sẽ không để yên.

Hắn nghe xong câu chuyện, gật gà gật gù rồi phán cho tôi một câu khiến nước trong miệng tôi phun ra ngoài.

- Giả làm người yêu tao đi!

- Phụt... khụ khụ... - Tôi ho lấy ho để.

- Sao thế? - Cái mặt hắn vẫn tỉnh bơ như sáo.

- Mày đùa tao à?

- Không phải là mày muốn làm hòa với San à? Thế thì làm nó tin đi!

- Tin gì?

- Mày không thích ông Lâm ý! - Hắn giải thích

- Ừm... Ừ, đành vậy! - Tôi miễn cưỡng gật đầu.

Bạn đã đọc hết các phần đã được đăng tải.

⏰ Cập nhật Lần cuối: Aug 08, 2015 ⏰

Thêm truyện này vào Thư viện của bạn để nhận thông báo chương mới!

[One - shot ] Liệu có phải là yêu? [full]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ