Note: ý tưởng tự nhiên bộc phát phải triển liền xong để đó từ từ nhai không là quên hết :-), mọi người sữa lỗi chính tả hay cách sử dụng từ dùm mình nha vì vốn từ cổ đại mình khan hiếm a kakaka!!!!!
"Oa oa oa" Tiếng khóc trẻ con vang lên trong niềm phấn khởi của cả gia đình nhà họ Ngô. Ngô gia - Một trong những nhà kinh doanh vải vóc, quán trà không nhất nhì ở Mộc Châu thành này nhưng cũng thuộc dạng có tiếng tăm.
Ngày hôm nay, ở Ngô gia người chạy ra chạy vào tấp nập như trẫy hội...Sở dĩ đông vui như thế chính là Phu nhân sắp hạ sinh, chính là niềm mơ ước bao lâu nay của các bậc trưởng bối trong gia. Thúc phụ, thúc nhạc, thím,... đều tề tựu về đây đón chào sinh linh bé nhỏ đó chào đời.
"Chúc mừng Ngô lão gia, Phu nhân đã hạ sinh cho ngài một bé trai" Ngay thời khắc bà Mụ bế trên tay một nam hài tử đưa đến, mọi người ai nấy đều như vỡ òa trong hạnh phúc.
"Haha ông trời đã không phụ lòng ta" Cẩn thận đỡ lấy trân bảo của mình, nhìn hài nhi mắt còn nhắm nhưng tay chân quơ loạn xạ trong chăn bông, Ngô lão gia thật sự không diễn tả nổi niềm trong ông hiện giờ.
"Ông à, ông không tính đặt tên cho con sao" Giọng nói dịu dàng vang lên, Ngô phu nhân từ nãy đến giờ quan sát biểu cảm trên gương mặt của chồng mình bà không kìm nén được cảm xúc của bản thân.
"Bà nó à, nhìn con trai của chúng mình xem, nó thật giống tôi hồi nhỏ" Ngô Lão gia trên môi nở nụ cười chậm rãi tiến đến bên vợ mình, ngồi xuống bên cạnh giường để cho bà nhìn thấy mặt con trai.
"Dạ, ông à tôi thật sự rất vui" Ngô phu nhân vì không nén nổi xúc động, khóe mắt long lanh chảy xuống dòng nước mắt hạnh phúc.
"Ấy sao lại khóc, bà xem con trai đang nhìn chúng ta kìa"
"Ông này, trẻ con mới sinh thì làm sao mà mở mắt nhìn được chứ" Bà bậc cười vì tính hài hước của chồng mình, khẽ đập ông một cái.
"haha bà xem tôi muốn con trai chúng ta gọi là Thế Huân có được không?" Ông đã nghĩ đến cái tên này từ lâu, ông muốn con mình sau này sẽ tài kiệt xuất chúng để nối dõi tông đường cùng sản nghiệp nhà họ Ngô mà ông đã gầy dựng bao lâu nay.
"Oa Oa Oa" Tiếng khóc non nớt từ cái miệng nhỏ vang lên khiến cả nhà ai nấy đều cười phá lên, đâu đó còn có tiếng trêu chọc.
"Anh chị xem, cháu em là nó không chịu cái tên đó đấy hahaha"
Mặc cho ngoài trời đang đổ mưa to, sấm chớp vang dội bên trong Ngô gia không khí thật ấm áp, tràn đầy tiếng cười.
.
.
.
.
.
Từng hạt mưa nặng trĩu trút xuống, gió mưa như tát vào mặt những người đi đường. Trên trời từng tia sáng chớp nhoáng như xé toạt cả bầu trời.
"Hức hức hức mở cửa xin đại phu giúp phụ thân con với, ông ấy đang bị bệnh nặng" Đâu đấy tiếng thổn thức, xen lẫn tiếng bước chân loạt xoạt chạy đi trong mưa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Shortfic][HunHan]: Thiếu gia trừng phạt
FanfictionNiềm vui bây giờ chính là mỗi ngày giành ra một ít thời gian gõ gõ gõ :-), không có sự phẫn nộ hay phiền muộn gì ở đây!!!!!! Cái shortfic thứ hai sau "Tiểu Bảo Bối", mọi người ủng hộ và cho nhận xét nhé!!!!