Chờ anh

1.8K 59 4
                                    

Trong một căn phòng nhỏ và hẹp, nơi không một bóng người lui tới, gìm hãm trong thế giới đầy cô độc kia là một cậu bé ua tàn, luôn luôn mơ ước về hạnh phúc không tưởng.

Cậu con trai có gương mặt dễ thương biết bao! Đôi mắt to tròn, ngây thơ và long lanh tựa hàng ngàn vì tinh tú màu thạch anh tím kia khiến người cậu toát ra bầu không khí tinh khiết, thanh sạch.

Làn da nõn nà bao phủ khuôn mặt tròn trịa thuộc về cậu tôn thêm cho người một cảm giác dễ chịu, nhẹ nhõm.

Cậu sỡ hửu chiếc mũi thanh tú làm cậu phần nào dễ thương hơn và trong sáng hơn.

Đôi môi nhỏ hồng của cậu đẹp tựa cánh hoa đào đang bay trong làn gió nhẹ, khoan khoái ở thế giới nằm sau bệ cửa sổ bằng gỗ mun, khuất đằng sau tấm rèm màu nâu rách rứa kia, thế giới cậu đang mong mỏi...

Khi xưa hàm răng trắng đều của cậu luôn nở cười, nhưng giờ cậu chẳng hé một lời nào cả.

Cậu đặc biệt có mái tóc ba màu không ai sở hữu. (Trừ bé Yami) Mái tóc cực kỳ xa hoa của cậu bé có sắc tím ở phần đầu, và từ từ trở nên sắc đen, màu đen nhánh tựa bầu trời về đêm khuya thật đẹp.

Những lọn tóc vàng che phủ khuôn mặt cậu đã được vén lên gọn gàng, và đang nằm chễm chệ ở hai bên vai cậu, để lại khuôn mặt dễ thương hiện rõ. (Mìn có diễn tả hơi giống con gái quá không ta? Thui kệ đi. -3-)

Tên người con trai ấy là Yuugi.

Ở căn phòng bừa bộn đó, trong một góc nhỏ là một chiếc gương cũ kĩ bị lãng quên tự bao giờ. Hình bóng người ở trong gương, hiện diện một người con trai có khuôn mặt hao hao giống Yuugi chợt phản chiếu.

Tuy rất giống, và phải xem xét rất kỹ lưỡng, thì ta mới có thể phân biệt được ánh mắt của người kiên định hơn cậu con trai mắt tím của chúng ta, và có màu đỏ rực của hồng ngọc, nhưng luôn nhìn vào gương mặt của Yuugi bằng cử chỉ ân cần, như xem cậu là một mảnh pha lê dễ vỡ.

Anh có phần chững chạc hơn, và tóc của anh rắc rối hơn của chàng trai trẻ tuổi của chúng ta không ít.

Chưa khỏi sự ngạc nhiên bất chợt này, Yuugi đã tìm được tiếng nói và cất lên giọng nói êm tai như chuông gió:

- Anh là ai?

Bằng giọng nói trầm ấm của anh, người con trai bên kia tấm gương nhẹ nhàng đáp:

- Anh tên Yami, và anh là vị pháp sư của chỉ riêng một mình em. Tất cả các điều ước của em... Rồi sẽ thành sự thật.

Xong, anh nở một nụ cười. Nụ cười thật đẹp, thật giống của Yuugi, làm tim cậu đạp loạn xạ, mặt cậu thoắt trở nên đỏ rực. Rồi cậu cũng cười. Nụ cười đẹp như chớm hoa mới nở của cậu, nụ cười hồn nhiên ấy.

~*~

Từ đó, số phận bắt đầu chuyển bánh, làm cuộc sống thường nhật của người con trai mắt màu thạch anh thay đổi.

Cậu cất giọng nói mềm mại của cậu:

- Lẽ nào... Cậu là "người bạn" đầu tiên của tôi?

Mahou no Kagami và Kagami no MahouNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ